Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh (full)

Chương 1694:

 

Tần Như Phong cười lạnh một tiếng, sát khí trong mắt lóe lên: “Ông cho rằng, nhà họ Tần ngày nay, ngoài tôi ra còn ai có tư cách làm chủ gia tộc?”

 

“Nếu không phải tôi nể tình đều là người cùng tộc thì các ông cho rằng mình còn có thể sống tới hôm nay sao?”

 

“Nếu hôm nay các ông đã quyết trở mặt với tôi thì tôi cũng không còn lí do nào tha mạng cho các ông nữa”.

 

Vừa dứt lời, Tần Như Phong đã xòe năm ngón tay, ý định giết người như bùng ra từ thân thể lão ta, trong đôi mắt đỏ ngầu như máu hoàn toàn không có một tia tình cảm, thoạt nhìn chẳng khác nào một con quỷ đến từ địa ngục.

 

Ông Ngô đã đứng lên, chắn trước mặt Tần Đại Dũng, đôi mắt cũng đã tràn ngập ý muốn giết Tần Như Phong, nhưng lão ta cũng biết, mình tuyệt đối không thể giết được Tần Như Phong lúc này.

 

Bên kia, Vũ Liệt vẫn liên tục hộc máu tươi, hơi thở cũng yếu ớt nhanh chóng, sống chết chỉ còn cách nhau một sợi chỉ mong manh.

 

Dương Thanh vẫn đứng sau lưng Tần Đại Dũng đột nhiên bước tới bên cạnh Vũ Liệt, lấy ra một bình thuốc bằng sứ trắng, đổ ra một viên tròn màu đen nồng mùi thuốc.

 

“Nuốt viên thuốc này có thể cứu tính mạng ông”.

 

Dương Thanh nói xong bèn búng tay một cái, viên thuốc màu đen kia rơi ngay vào miệng Vũ Liệt.

 

Đây là viên thuốc cứu mạng mà Phùng Tiểu Uyển đưa cho Dương Thanh, cô ta nói khi rơi vào trạng thái trọng thương sắp chết, viên thuốc này có thể giúp anh giữ lại tính mạng.

 

Hơn nữa, đây là thứ mà thần y Phùng giao cho Phùng Tiểu Uyển trước khi chết, ngay cả Phùng Tiểu Uyển hiện giờ cũng chưa thể điều chế được, hiện cô ta còn đang nghiên cứu cách làm.

 

Ngay chính bản thân thần y Phùng cũng chỉ có thể điều chế được một viên như thế sau khi đã dốc hết toàn bộ sức lực, có thể tưởng tượng muốn điều chế viên thuốc này cần tiêu hao nhiều tinh lực cỡ nào.

 

Vậy mà lúc này, Dương Thanh lại đưa nó cho Vũ Liệt.

 

Vũ Liệt bị Tần Như Phong vỗ một chưởng đánh bay, cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều đã bị tổn thương nặng, lão ta biết rất rõ, tính mạng mình đang từ từ trôi đi.

 

Ngay khi lão ta đã tới thời khắc hấp hối, một viên thuốc đột nhiên rơi vào miệng.

 

Vũ Liệt còn chưa phản ứng lại, viên thuốc này đã hóa thành một dòng nước ấm, chảy vào cổ họng lão ta.

 

Giây lát, một luồng sức sống vô cùng hùng hậu bùng nổ trong cơ thể lão ta.

 

Vũ Liệt cảm nhận rất rõ, lục phủ ngũ tạng vốn đã bị tổn thương nặng lúc này lại đang từ từ khôi phục.

 

Không chỉ có vậy, vào giờ khắc này, lão ta cảm giác tất cả mọi lỗ chân lông trên thân thể đều đang nở ra, hít dưỡng khí vào.

 

Toàn thân lão ta chợt ấm lên, cảm giác vô cùng thoải mái, đâu còn chút đau đớn tột cùng như vừa rồi bị thương nặng.

 

“Vũ Liệt!”

 

Tần Đức Chính cũng chú ý tới những thay đổi trên người Vũ Liệt, lập tức mừng rỡ như điên, kích động nói: “Ông, ông không sao nữa rồi?”

 

Tuy vẫn nhắm chặt mắt nhưng sắc mặt Vũ Liệt hoàn toàn không còn vẻ đau đớn, Tần Đức Chính có thể cảm nhận rất rõ, sức sống của Vũ Liệt đang từ từ khôi phục.

 

Tần Như Phong đang muốn ra tay với ông Ngô nhằm khiến cho phe Tần Đức Chính lại tổn thất thêm một vị đại tướng nữa, lão ta lại được xem cảnh đám người này đau khổ giãy giụa, nhưng bỗng nhiên, lão ta chợt cảm nhận được một luồng sức sống mạnh mẽ từ trên người Vũ Liệt.

 

Không chỉ Tần Như Phong mà cả Dương Thanh cũng ngây người ra, anh chỉ biết viên thuốc này vô cùng quý giá, có thể giữ lại tính mạng Vũ Liệt.

 

Nhưng anh thực sự không ngờ được, viên thuốc này lại có hiệu quả mãnh liệt như vậy, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã có thể khiến một người đang đứng sát bờ vực chết chóc có thể khôi phục sức sống dồi dào.

 

“Chuyện này, sao có thể chứ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement