Chương 2511:
Diệp không chỉ chuẩn bị những thứ trước mắt, nhưng cũng sẽ không bị câu này của Diệp Hoàng dọa sợ.
Anh cười khẩy: “Tôi cũng nói với các người một câu, nếu bây giờ các người từ bỏ việc khiến Đế Thôn xuất thế, cút khỏi Yến Đô, tôi có thể coi như không có chuyện gì diễn ra, thậm chí sẽ buông bỏ thù hận giữa tôi và Hoàng tộc họ Diệp”.
Dương Thanh nói là từ bỏ việc khiến Đế Thôn xuất thế chứ không phải cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, vì anh vẫn còn ôm một tia hi vọng đối với việc ngăn cản Đế Thôn xuất thế.
“Ngông cuồng!”
Diệp Hoàng lạnh lùng quát: “Chỉ mình cậu cũng dám nói khoác bảo người của Hoàng tộc họ Diệp tôi cút khỏi Yến Đô sao?”
“Diệp Hoàng, đừng quên, nơi này là Yến Đô, chứ không phải Hoàng thành Diệp của ông. Ở Hoàng thành Diệp còn có người bảo vệ quy tắc che chở cho Hoàng tộc họ Diệp ông, nhưng ở đây, một khi thua rồi, Hoàng tộc họ Diệp ông sẽ bị tiêu diệt, tốt nhất ông nên nghĩ rõ ràng”.
Long Tấn nhìn về phía Diệp Hoàng, giễu cợt nói.
Thượng Quan Hoàng cũng cười nhạo: “Tôi có một dự cảm, sau hôm nay, e răng bốn Hoàng tộc của Chiêu Châu chỉ còn lại ba thôi, chuyện này cũng là một tin tức tốt với chúng ta”.
Bây giờ Đoàn Hoàng cũng đã trở mặt với Hoàng tộc họ Diệp, không còn sợ Hoàng tộc họ Diệp nữa, cười khẩy nói: “Diệp Hoàng cũng xem như một nhân tài, mình không phải đối thủ lại gọi bố mình ra, đã từng này tuổi rồi, cũng không sợ trở thành trò cười lúc rảnh rỗi của người đời, ha ha…”
“Ha ha ha ha…”
Mọi người đồng thanh cười to.
Điều này khiến vẻ mặt Diệp Hoàng ngày càng dữ tợn hơn.
“Các người cứ việc cười, vì sau hôm nay, các người muốn cười cũng không còn cơ hội nữa rồi”, Diệp Hoàng nói với vẻ mặt dữ tợn.
Nói xong, lão ta nhìn về một hướng, nặng nề hỏi: “Có lẽ sắp đến rồi nhỉ?”
“Cái gì?”
Nghe thấy lời của Diệp Hoàng, mọi người đều giật mình, vẻ mặt Long Tấn nghiêm túc hơn mấy phần.
Vẻ mặt của mấy người Thượng Quan Hoàng và Đoàn Hoàng cũng trở nên nghiêm nghị, khi nãy nói lời hung ác cũng chỉ có thể xem là miệng lưỡi lợi hại thôi, thật sự muốn đối phó Hoàng tộc họ Diệp, e răng chỉ có thể dựa vào Dương Thanh.
“Đến rồi!”
Đúng lúc này, Tống Tả ở bên cạnh Dương Thanh bỗng nhìn về một hướng, lạnh lùng nói.
Đương nhiên Dương Thanh cũng đã cảm nhận được, sâu trong con ngươi nhiều hơn mấy phần lo lắng.
Bây giờ anh cũng chỉ biết thực lực của Diệp Hoàng là Siêu Phàm Nhất Cảnh, còn thực lực thật _. sự của Diệp Lâm, đến bây giờ vẫn không rõ.
Mà lúc này, anh lại cảm nhận được một khí thế võ đạo cực kỳ đáng sợ từ hướng Đông, đồng thời còn có một cảm giác quen thuốc cực kỳ mãnh liệt.
Dường như anh đã từng tiếp xúc với đối phương rồi, nhưng rốt cuộc là ai, Dương Thanh lại không nghĩ ra được.
“Diệp Hoàng, không ngờ ông lại tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài?”, Long Tấn tức giận chất vấn.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!