Lão già mặc trang phục đời Đường chợt lên tiếng: "Ranh con, hiện giờ cậu quỳ xuống xin lỗi, sau đó chủ động nhường lại vị trí Vương của Yến Đô, tôi có thể cho cậu một con đường sống".
Cho đến giờ phút này, Dương Thanh mới biết mục đích thực sự của đối phương là Đế Thôn.
Advertisement
Người đời đồn rằng, kẻ nào có được Đế Thôn sẽ có được cả thiên hạ, nhưng muốn thừa kế Đế Thôn thì nhất định phải trở thành Vương của Yến Đô, Dương Thanh đã dùng thực lực của mình để chứng tỏ bản thân, trở thành Vương của Yến Đô, không chỉ có thế, anh còn gặp được cao thủ của Đế Thôn là Đế Thiên.
Chỉ có điều, Đế Thiên truyền Chiến Thần Quyết cho anh xong liền rời đi, trước khi đi còn nói với Dương Thanh, trừ khi cảnh giới võ thuật của anh bước vào Thiên Cảnh, bằng không, anh sẽ không có tư cách tiến vào Đế Thôn.
Advertisement
Ánh mắt Dương Thanh càng thêm âm u, anh nhìn chằm chằm vào lão già mặc đồ đời Đường kia rồi nói: "Thật đúng là dối trá, muốn lấy Đế Thôn thì cứ nói thẳng, cần gì phải quanh co lòng vòng, mời tôi tới tham dự hội nghị Võ Minh rồi bắt tôi nhường lại vị trí Vương của Yến Đô".
Lão già mặc trang phục đời Đường kia căm giận nhìn Dương Thanh, trong mắt lóe lên sát khí: "Có lẽ cậu còn chưa biết rõ thân phận của tôi, tôi đến từ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, tôi là Bách Lý Trường Không, là thành viên thuộc nhánh chính của gia tộc họ Bách Lý, Bách Lý Yến cậu vừa nhắc đến chỉ là một thành viên thuộc một nhánh phụ cỏn con trong vô số nhánh phụ của gia tộc tôi thôi".
Những cao thủ đến từ các nơi khắp Chiêu Châu đều nhìn Bách Lý Trường Không với ánh mắt kính nể.
Bọn họ chỉ biết Bách Lý Trường Không đến từ một gia tộc Cổ Võ, lại không rõ về địa vị của Bách Lý Trường Không ở trong gia tộc họ Bách Lý ra sao, bây giờ mới biết, Bách Lý Trường Không lại là thành viên nhánh chính trong gia tộc.
"Hừ!"
Dương Thanh cười lạnh một tiếng, khinh miệt liếc nhìn Bách Lý Trường Không một cái rồi quay đầu định bước đi.
Anh chẳng muốn lãng phí thời gian với đám rác rưởi này.
"Đồ khốn, đứng lại!"
Bách Lý Trường Không tức giận quát to.
Nhưng Dương Thanh còn chẳng thèm để ý đến lão ta, cứ tiếp tục cất bước.
Ngay khi Bách Lý Trường Không đang chuẩn bị ra tay ngăn cản, bỗng có một đám người xông vào, chặn kín lối ra.
Nhìn đám người kia, Dương Thanh nhíu chặt mày lại.
"Người nước Dương!"
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!