Tất cả người luyện võ Chiêu Châu đều sững sờ, có vẻ không dám tin.
Tuy họ không ưa dáng vẻ ngạo mạn của Bách Lý Trường Không, nhưng cũng biết Bách Lý Trường Không có thực lực mạnh nhất trong số họ, nhưng bây giờ, Bách Lý Trường Không chủ động tấn công, mà nắm đấm của lão ta lại bị Aoki Yamato dễ dàng đỡ được.
Chẳng lẽ cao thủ nước Dương trước mặt đã mạnh đến mức có thể ngó lơ đòn tấn công của cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong ư?
Advertisement
“Quá chậm! Quá yếu! Từ lúc ông bước ra bước đầu tiên, tôi đã biết đòn tấn công của ông không có hiệu quả gì với tôi rồi”.
Aoki Yamato chỉ dạy, cười híp mắt nhìn chằm chằm vào Bách Lý Trường Không.
Sắc mặt Bách Lý Trường Không lập tức khó coi tới cực điểm, lời Aoki Yamato nói đúng là sỉ nhục lão ta.
Advertisement
Đồng thời, lão ta cũng vô cùng chấn động.
Tuy cảnh giới của lão ta không bằng Aoki Yamato, nhưng cũng chỉ thua một nửa cảnh giới nhỏ, lão ta không ngờ Aoki Yamato lại mạnh đến thế, lão ta đấm một phát, chẳng những bị đối phương dễ dàng đỡ được mà lão ta còn không thể rút tay về.
Hay nói cách khác, bây giờ Aoki Yamato đang dùng một tay để giữ nắm đấm của lão ta, sau đó lão ta đã dốc hết sức mà vẫn không tránh được.
“Bách Lý Trường Không, đánh ông ta đi! Đánh mạnh vào! Cho ông ta biết người của Võ Minh chúng ta không dễ ức hiếp!”
“Đúng thế! Đánh mạnh vào! Đánh cho mẹ ông ta cũng không nhận ra ông ta đi!”
“Bách Lý Trường Không, cố lên! Chỉ cần ông đánh bại ông ta, ông sẽ là minh chủ Võ Minh!”
…
Dưới sự dẫn đầu của Đinh Văn Trác, một số cao thủ Chiêu Châu thi nhau nói.
Bách Lý Trường Không tái mặt, lão ta cũng muốn đánh bại Aoki Yamato rồi trở thành minh chủ Võ Minh lắm chứ, nhưng bây giờ lão ta còn không rút được tay về thì đánh kiểu gì đây?
Đinh Văn Trác vẫn đang hưng phấn nói: “Đây chỉ là bắt đầu thôi, đại nhân Bách Lý đến từ gia tộc Cổ Võ họ Bách Lý, ông ấy chưa phát huy thực lực thật đâu, các vị cứ nhìn là được, đại nhân Bách Lý sắp bùng nổ đấy”.
Bách Lý Trường Không chỉ muốn đánh chết Đinh Văn Trác.
Aoki Yamato giữ nắm đấm của Bách Lý Trường Không bằng một tay, nói với vẻ dí dỏm: “Hình như ông có danh vọng rất cao trong đám người này nhỉ?”
Bách Lý Trường Không nhìn về phía Aoki Yamato, trong mắt còn có vẻ cầu khẩn.
Nhưng Aoki Yamato lại làm như không thấy, vẫn giữ nắm đấm của Bách Lý Trường Không.
Bách Lý Trường Không nói bằng giọng chỉ hai người nghe thấy: “Nể mặt tôi, tôi sẽ rời khỏi trận chiến ngày mai!”
Lão ta nói rất nhỏ, nhưng lão ta tin chắc cao thủ có cấp bậc như Aoki Yamato sẽ nghe thấy.
“Ông là cái thá gì chứ? Cũng xứng để tôi nể mặt ông à? Chỉ với kẻ vô dụng còn không rụt được tay về như ông, cho dù ông rời khỏi trận chiến ngày mai hay không thì có khác gì với nước Dương chúng tôi chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!