Ở giữa sân đấu võ của Ma Tông, khí thế của Dương Thanh đã đạt đến cực hạn dưới Thiên Cảnh, ngay cả Lệ Trần cũng không thể không thừa nhận, khi ở bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, lão cũng không thể phát huy khí thế mạnh như Dương Thanh.
Nhiếp Thu không còn niềm tin chiến thắng nữa, bây giờ lão ta chỉ muốn cố gắng bảo vệ bản thân trước đòn chí mạng mà Dương Thanh sắp tung ra.
Lúc này, không riêng gì Dương Thanh bị thương đầy người, Nhiếp Thu cũng thế, trông lão ta càng thê thảm hơn, quần áo trên người lão ta đã rách mướp, mái tóc dài màu bạc rũ rượi.
Mã Siêu đang được Lệ Trần bảo vệ hết sức lo lắng, tuy anh ta biết chắc chắn Nhiếp Thu sẽ thua, nhưng vẫn không kìm lòng được.
Advertisement
“Giết!”
Dương Thanh bỗng hét lớn, lập tức biến mất với tốc độ nhanh như chớp.
Nhiếp Thu lập tức cảm nhận được áp lực khổng lồ, lão ta đã hoàn toàn từ bỏ việc tấn công, chỉ dốc toàn lực để đón đỡ đòn đánh này.
Advertisement
Đúng lúc Dương Thanh lao tới chỗ lão ta, lão ta lập tức dồn hết khí thế về phía ngực.
“Ầm!”
Ngay sau đó, một bóng người bay xa mấy mét như đạn pháo, máu tung tóe trong không trung.
“Rầm!”
Nhiếp Thu nặng nề rơi xuống đất, mặt bê bết máu, quần áo đã rách tan trước sức mạnh cuồng bạo này.
Trên ngực lão ta có một dấu nắm tay khiến người khác nhìn mà giật mình.
Lúc này, xung quanh lặng ngắt!
Ai cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhiếp Thu đang nằm dưới đất, định đứng dậy nhưng không làm nổi.
Một lúc lâu sau, một giọng nói kinh ngạc mới vang lên từ đám đông.
“Dương Thanh thắng rồi à?”
“Cậu ta mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, sao có thể đánh bại một cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh chứ?”
“Ai có thể nói cho tôi biết, đây là sự thật ư?”
…
Những cao thủ vẫn ở lại sân đấu võ đều là cao thủ hàng đầu của Ma Tông, ít nhất đã 40, 50 tuổi, thậm chí còn có cả cao thủ lớn tuổi hơn nữa.
Lúc này, họ đều không nhịn được mà suýt xoa.
Tuy họ đã đoán được Dương Thanh sẽ đánh bại Nhiếp Thu, nhưng khi sự thật bày ra trước mắt họ, họ đều cảm thấy vô cùng khó chấp nhận.
Trước ánh nhìn chăm chú của mọi người, Dương Thanh bước từng bước tới chỗ Nhiếp Thu, nhìn đối phương từ trên cao, lạnh lùng nói: “Ân oán lúc trước được xóa bỏ!”
“Nhưng tôi muốn ông biết, đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, nếu sau này ông dám làm hại anh em của tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho ông”.
Anh nói rồi bỗng giậm mạnh vào nền đất cạnh đầu Nhiếp Thu.
“Rầm!”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!