Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh (full)

 “Nói đơn giản, nếu lĩnh vực của một cao thủ có thuộc tính gì thì thuộc tính đó của cao thủ sẽ được tăng cường trong lĩnh vực, trái lại, thuộc tính tương ứng của đối thủ sẽ bị kìm hãm”.  

 

Nghe Lệ Trần giải thích, Dương Thanh hiểu ngay.  

 

Anh kinh ngạc nói: “Tức là bây giờ tôi đã thức tỉnh lĩnh vực Ma Đạo, trong lĩnh vực của tôi, người tu luyện ma đạo sẽ chịu ảnh hưởng cực lớn à? Nếu tôi tu luyện công pháp ma đạo, trong lĩnh vực của mình, mọi khía cạnh của tôi đều sẽ tăng lên đúng không?”  

Advertisement

 

Lệ Trần gật đầu: “Đúng thế! Hồi nãy Cao Hùng không đánh mà thua vì đã bị lĩnh vực Ma Đạo của cậu ảnh hưởng, bằng không, nếu hai người giao chiến, cho dù sau cùng cậu vẫn thắng thì vẫn là thắng thảm thôi”.  

 

Dương Thanh vô cùng kinh ngạc, không ngờ mới hôn mê một lát mà anh đã thức tỉnh lĩnh vực Ma Đạo rồi.  

Advertisement

 

Nhưng điều khiến anh buồn bực chính là anh cũng không phải người tu luyện ma đạo, bằng không, trong lĩnh vực của mình, thực lực của anh sẽ tăng về mọi mặt.  

 

Dương Thanh chợt hỏi: “Khi đánh với tôi, sao Cao Hùng không phóng lĩnh vực Ma Đạo của mình thế?”  

 

Khóe miệng Lệ Trần giật mạnh, lão nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp: “Cao Hùng không hề thức tỉnh lĩnh vực Ma Đạo, mặt khác, với sự hiểu biết của tôi, chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có thể thức tỉnh lĩnh vực thôi”.  

 

Mã Siêu bên cạnh cũng mừng cho Dương Thanh, kích động nói: “Anh Thanh, với thực lực của anh bây giờ, nếu phóng lĩnh vực Ma Đạo, trong thế tục, có lẽ không ai là đối thủ của anh nữa”.  

 

Lệ Trần nói tiếp: “Cũng chưa chắc! Chênh lệch giữa các cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cực lớn, tuy cùng cảnh giới nhưng cảnh giới này rất kỳ diệu, những cao thủ đã đắm chìm trong cảnh giới này nhiều năm sẽ có thể phát huy thực lực vượt xa cao thủ mới bước vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ”.  

 

“Ở Ma Sơn bây giờ, trừ tôi ra, chủ của bốn tông môn lớn khác đều là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, sở dĩ họ được gọi là người mạnh nhất Ma Sơn, trừ việc cảnh giới của họ đã đạt đến đỉnh cao dưới Thiên Cảnh ra, thực lực của họ cũng thuộc hàng đầu”.  

 

“Bất cứ ai trong bốn người họ cũng có thể dễ dàng giết một cao thủ vừa đạt tới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, thậm chí khi gặp phải cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thực thụ, họ cũng có thực lực đánh một trận, đương nhiên, chắc chắn họ sẽ thua”.  

 

Nói đến đây, Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh, nghiêm nghị nói: “Ở Ma Sơn, cậu phải coi chừng một người”.  

 

Dương Thanh hỏi: “Ai thế?”  

 

Lệ Trần trầm giọng nói: “Nhậm Kinh Luân!”  

 

Dương Thanh nói khẽ: “Tông chủ của Độc Tông Tây Vực - một trong năm thế lực hàng đầu Ma Sơn, Nhậm Kinh Luân!”  

 

Lệ Trần gật đầu: “Không sai, chính là người này! Người này tu luyện độc công, lớn lên trong vò độc, có cơ thể bách độc bất xâm, điều đáng kiêng dè nhất là khắp người ông ta toàn độc!”  

 

“Nếu gặp phải ông ta, cậu nhất định phải cẩn thận, hơi bất cẩn là sẽ trúng kịch độc ngay”.  

 

Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Tôi biết rồi, cảm ơn tiền bối đã nhắc!”  

 

Lệ Trần nói tiếp: “Không riêng gì Nhậm Kinh Luân, cậu phải coi chừng cả mấy cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của Độc Tông nữa, ai trong số họ cũng là cao thủ dùng độc, rất nhiều cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ đã ngã xuống dưới tay họ rồi”.  

 

“Ngoài ra cậu cũng phải coi chừng một người, đó là cung chủ Bùi Thiên Âm của Thánh Cung Trung Vực! Tuy người này là nữ, nhưng mị thuật rất lợi hại, ngay cả cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cũng rất khó thoát khỏi mị thuật của đối phương”.  

Advertisement
';
Advertisement