Lệ Trần không quan tâm đến ánh mắt họ, cười phá lên: “Tốt lắm! Không hổ là thiên tài lĩnh ngộ nhiều loại sức mạnh nguyên tố, trong lúc chiến đấu vẫn có thể phân tâm để ngưng tụ kiếm nguyên tố Thủy, đồng thời dùng sức mạnh Thời Gian để khiến đối thủ chậm hơn, dưới sự phối hợp của hai loại sức mạnh nguyên tố, kẻ địch đã bị thương nặng, đối với cậu, đây là phương án chiến đấu tốt nhất”.
Advertisement
“Sức mạnh nguyên tố!”
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, những cao thủ Võ Tông đang nghi ngờ Lệ Trần đánh lén bỗng nhận ra vừa xảy ra chuyện gì.
Advertisement
Đỗ Bá nhìn về phía sân đấu võ với vẻ mặt phức tạp, lão ta không hề muốn bất cứ ai trong Đỗ Thất và Dương Thanh bị thương nặng, thậm chí là chết.
Đỗ Thất là cao thủ có vai vế cao nhất, vô cùng quan trọng với Võ Tông.
Nếu Dương Thanh và Đỗ Thất có thể hòa thuận với nhau, Võ Tông sẽ mạnh đến mức nào chứ?
Nhưng biết sao đây, giữa Dương Thanh và Đỗ Thất, chắc chắn phải có một người chết rồi.
Bây giờ xem ra, người sắp chết là Đỗ Thất.
“Dương Thanh, nể mặt ta, có thể cho Đỗ Thất một con đường sống không?”
Đỗ Bá chợt nói lớn với Dương Thanh.
Dương Thanh vẫn thản nhiên, ý chí chiến đấu dâng trào, anh nhìn chằm chằm vào Đỗ Thất bằng đôi mắt đỏ ngầu, lạnh lùng nói: “Ai định giết cháu, cháu sẽ giết người đó!”
Anh không còn là người đàn ông thiếu quyết đoán trước kia nữa, nếu là lúc trước, có lẽ anh sẽ nể mặt Đỗ Bá, bỏ qua cho Đỗ Thất, nhưng bây giờ thì không.
Nếu anh bỏ qua cho Đỗ Thất, chỉ với mối thù anh chọc mù mắt lão ta, Đỗ Thất sẽ bỏ qua cho anh à?
Anh không sợ Đỗ Thất, nhưng nếu Đỗ Thất ra tay với người bên cạnh anh, trong số những người bên cạnh anh, có ai chịu nổi chứ?
Hơn nữa, giữa anh và Đỗ Bá cũng không có nhiều tình cảm, nếu không vì cứu Đỗ Trọng, anh sẽ không đến Ma Sơn, càng không gia nhập Võ Tông.
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, sắc mặt Đỗ Bá hơi khó coi, xem ra hôm nay, Đỗ Thất chết chắc.