Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh (full)

Sau khi im lặng một lát, Lệ Trần nói thêm: “Tôi sẽ nghĩ thêm cách, để xem có thể mời thêm đồng minh đến Ma Tông tu luyện không, đúng như cậu nói, chẳng mấy nữa, tình hình của Ma Tông sẽ được lan truyền khắp thế tục, khi đó các cao thủ hàng đầu dưới Thiên Cảnh đều sẽ tới Ma Tông, nếu không có đủ cao thủ hàng đầu trấn giữ, có lẽ sẽ không giữ được Ma Tông mất”.

 

Dương Thanh gật đầu, nói tiếp: “Tiền bối cứ xử lý chuyện của Ma Tông trước, khi nào xong việc thì tới Yến Đô đón người giúp tôi sau”.

 

Advertisement

Lệ Trần đứng dậy, nói: “Vừa hay tôi định đi thăm một người bạn, phải đi ngang qua Yến Đô, khi quay về, tôi sẽ đón người giúp cậu, nếu cậu có thể hồi phục, Ma Tông cũng được giúp rất nhiều”.

 

Lệ Trần nói rồi rời khỏi mật thất.

Advertisement

 

Dương Thanh ở một mình trong mật thất, anh đã dùng hết các thủ đoạn mà vẫn không ăn thua, giờ anh như biến thành kẻ tàn phế, cơ thể không hề có cảm giác, như không thuộc về anh.

 

Không những thế, vết thương của anh cũng không tự lành được, hay nói cách khác, nếu không tìm được cách chữa trị trong thời gian ngắn, vết thương của anh sẽ ngày càng nghiêm trọng hơn, mãi đến khi cơ thể hỏng hẳn.

 

Nghĩ tới đây, Dương Thanh vô cùng lo lắng.

 

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Dương Thanh: “Cậu biết tại sao vết thương của cậu không thể tự khỏi không?”

 

Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt Dương Thanh lập tức trở nên khó coi.

 

Giọng nói này phát ra từ cơ thể anh, chính là giọng của linh hồn Ma Thần.

 

Anh cứ tưởng linh hồn Ma Thần đã bị anh trấn áp, không ngờ linh hồn Ma Thần vẫn ở đó.

 

“Tại sao?”

 

Tuy tức giận nhưng Dương Thanh vẫn rất muốn biết cơ thể mình đã xảy ra chuyện gì.

 

Ma Thần nói: “Bởi vì linh hồn tôi phù hợp với cơ thể này hơn, phải để tôi điều khiển cơ thể này thì nó mới nhanh chóng hồi phục, ở đây có long mạch, với cảnh giới của tôi, chỉ cần tôi nắm giữ cơ thể này, không lâu nữa, vết thương sẽ khỏi hẳn”.

 

“Không những thế, tôi còn có thể nhanh chóng tăng cường độ của cơ thể này lên, khi đó, đừng nói là cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, cho dù là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, cậu cũng có thể giết đối phương dễ dàng”.

 

Nghe thấy Ma Thần nói thế, Dương Thanh cười lạnh: “Ông định lừa tôi giao cơ thể của mình cho ông chứ gì? Nếu để ông nắm giữ cơ thể của tôi thật, có lẽ sau này trên đời không còn Dương Thanh nữa, chỉ còn Ma Thần thôi”.

 

Ma Thần tức giận nói: “Sâu kiến như cậu cũng dám sỉ nhục tôi như thế, cậu cũng biết khi ở thời kỳ đỉnh cao, tôi từng là cao thủ Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, nếu không vượt thiên kiếp thất bại, cơ thể tan vỡ, cảnh giới của tôi bây giờ đã vượt xa Thiên Cảnh rồi”.

 

Dương Thanh cười nhạo: “Ông cũng nói đó chỉ là đã từng, bây giờ ông còn không có cơ thể, còn định chiếm cơ thể của bề dưới, đúng là không biết xấu hổ”.

 

“Láo xược!”

Advertisement
';
Advertisement