Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh (full)

 Một chiếc ô tô màu đen đang chạy về phía chiến vực Trung Châu.  

 

Trong xe, Mạnh Thiên Lan cười tươi roi rói, cầm lọ sứ trắng chứa Tiểu Linh Đan trên tay.  

 

“Không ngờ Tề Thiên Hà lại hào phóng thế, tiện tay đưa một triệu linh thạch hạ phẩm và Tiểu Linh Đan cho người khác”.  

Advertisement

 

Mạnh Thiên Lan kích động nói, còn nói thêm: “Không được! Cứ về thế này thì tiếc lắm, tôi phải đến cứ điểm của gia tộc Bách Lý và các gia tộc Cổ Võ khác ở Trung Châu!”  

 

Khóe miệng của Trương Kế đang lái xe giật giật, ông ta mặc kệ Mạnh Thiên Lan, vẫn lái xe về phía trụ sở chính của chiến vực Trung Châu.  

Advertisement

 

Dương Thanh mỉm cười nhìn về phía Mạnh Thiên Lan, vẫn có cảm giác như hồi đầu.  

 

Thấy Trương Kế không có phản ứng gì, Mạnh Thiên Lan vội nói: “Phó thống lĩnh Trương, ông mau quay xe đến gia tộc Bách Lý đi!”  

 

Lúc này Dương Thanh mới lên tiếng: “Thiên Lan, cô đừng nghịch nữa, tôi đã đến gia tộc Bách Lý, thống lĩnh Diệp cũng đã tới mấy gia tộc lớn khác rồi”.  

 

“Hơn nữa, cho dù cô đến cứ điểm của các gia tộc khác ở Trung Châu thì có lẽ cũng không đạt được lợi ích gì đâu”.  

 

“Tề Thiên Hà không hề đơn giản, tôi đã cảm nhận được khí thế như có như không từ ông ta, tôi nghi ngờ cảnh giới của ông ta vẫn còn đó”.  

 

Nghe thấy Dương Thanh nói thế, nụ cười trên mặt Mạnh Thiên Lan biến mất, sắc mặt cô ta nghiêm nghị hẳn lên.  

 

Mạnh Thiên Lan nói: “Không thể nào, Tề Thiên Hà rất nổi tiếng ở Hạ Giới giới Cổ Võ, ông ta từng tự hủy tu vi vì một cô gái, chuyện này đã khiến cả Hạ Giới giới Cổ Võ chấn động”.  

 

Trương Kế đang lái xe cũng nói: “Trong tài liệu mà hội trưởng lão gửi cho chúng tôi, đúng là Tề Thiên Hà của nhà họ Tề đã tự hủy hết võ đạo”.  

 

Dương Thanh nhíu mày, thoáng im lặng rồi nghiêm nghị nói: “Thế thì lạ thật, rõ ràng tôi đã cảm nhận được áp lực vô hình từ ông ta, tôi chỉ cảm nhận được áp lực như thế từ những cao thủ mạnh hơn tôi”.  

 

“Hai người nói xem, có khi nào trước đó ông ta đã tự hủy võ đạo thật nhưng đó chỉ là biểu hiện giả dối, hoặc sau khi tự hủy võ đạo, ông ta đã đạt được kỳ ngộ mới nên tu luyện lại từ đầu không?”  

 

Mạnh Thiên Lan nhìn Dương Thanh, nói: “Nếu đó chỉ là biểu hiện giả dối, vậy biết bao người ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ nhìn nhầm à? Nếu ông ta tự hủy võ đạo xong lại đạt được kỳ ngộ mới thì nghe cũng hơi vô lý đúng không?”  

 

“Ông ta tự hủy võ đạo vào ba năm trước, chỉ sau ba năm ngắn ngủi, từ một người vô dụng tự phế võ đạo, ông ta đã trở thành cao thủ Thiên Cảnh mạnh hơn hẳn cậu, có hơi khoa trương quá không thế?”  

 

Dương Thanh cũng không hiểu nổi nguyên nhân, đành nói: “Chắc do tôi cảm nhận nhầm!”  

 

Mạnh Thiên Lan nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, hỏi: “Dương Thanh, cậu nói thật với tôi đi, rốt cuộc sức chiến đấu của cậu bây giờ mạnh đến mức nào? Là Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong à? Hay Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ thế?”  

 

Dương Thanh mỉm cười, không nói gì.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement