Chiến thần ở rể – Vạn thế chiến thần - Dương Thanh (full)

Cố Thái Sơ cũng không ngăn cản, để mặc cho Cố Tư Tư ra mặt.  

 

Trong mắt Trần Hải Châu lóe lên ánh sáng sắc bén, ông ta cười híp mắt, nhìn Cố Tư Tư: “Ở thế tục các người, có người quyền quý nào trong các gia tộc hàng đầu không có năm thê bảy thiếp chứ? Nhưng họ chỉ làm thủ tục với một người mà thôi”.  

 

“Chúng tôi chỉ nói muốn nạp thiếp từ nhà họ Cố, chứ không bảo rằng con trai tôi sẽ lấy giấy chứng nhận kết hôn với con gái nhà họ Cố”.  

 

Cố Tư Tư lập tức mở to mắt, không ngờ người của thế gia Cổ Võ lại có thể nói những câu trơ trẽn như thế.  

 

Advertisement

Trần Dương mỉm cười nhìn về phía Cố Tư Tư: “Nếu tôi không đoán sai, chắc cô là Cố Tư Tư - cô cháu gái được chủ gia tộc họ Cố thích nhất nhỉ?”

 

Cố Tư Tư trừng mắt nhìn Trần Dương, lạnh lùng nói: “Có chuyện gì?”  

 

Trần Dương cười nói: “Tôi thấy cô không tệ, có tư cách làm thiếp cho tôi, thế này đi, từ hôm nay trở đi, cô sẽ là người thiếp thứ ba của tôi nhé”.  

Advertisement

 

Trần Dương nói rồi lại nhìn về phía Trần Hải Châu: “Bố, bố thấy sao ạ?”  

 

“Ha ha!”  

 

Trần Hải Châu cười lớn, lập tức gật đầu: “Không tệ, mặt mũi xinh đẹp, dáng người cao ráo, cho dù là ở Hạ Giới giới Cổ Võ thì cũng là mỹ nữ, làm thiếp cho con cũng được”.  

 

Người nhà họ Cố đều vô cùng giận dữ, họ chưa bao giờ thấy ai trơ trẽn thế này.  

 

Hai bố con họ tự nói với nhau, hình như không hề lo lắng gì về việc nhà họ Cố sẽ từ chối, cũng không lo rằng hành vi của họ sẽ chọc giận chiến vực Trung Châu.  

 

Cố Tư Tư sững sờ trong chốc lát rồi tức giận nói: “Không bao giờ! Tôi có chết cũng không làm thiếp cho người nhà họ Trần đâu!”  

 

“Chuyện này không do cô quyết định”.  

 

Trần Hải Châu lạnh lùng nói rồi nhìn về phía Cố Thái Sơ, lại tươi cười: “Chủ gia tộc họ Cố, chú thấy sao?”  

 

Cố Thái Sơ chưa nói gì, Cố Tư Tư đã nói ngay: “Ông của tôi sẽ không đồng ý! Nhà họ Cố không chào đón các người, mời các người đi cho!”  

 

Không ai quan tâm đến Cố Tư Tư, Trần Hải Châu vẫn cười ha hả, nhìn Cố Thái Sơ: “Chủ gia tộc họ Cố, chúng ta nói chuyện riêng chứ nhỉ?”  

 

Cố Tư Tư thấy Cố Thái Sơ không nói gì, lập tức cuống lên, vội nói: “Ông, ông đừng để họ lừa, ông ta muốn nói chuyện riêng với ông, chắc chắn không có ý gì tốt”.  

 

Cố Thái Sơ thoáng im lặng rồi nhìn Trần Hải Châu: “Đi theo tôi!”  

 

Lão ta nói rồi quay người rời đi.  

 

Cố Tư Tư lập tức cuống lên, một khi Cố Thái Sơ nói chuyện riêng với Trần Hải Châu thì không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.  

 

Cố Tư Tư cầu xin: “Ông, ông đừng nói chuyện với ông ta!”  

 

Nhưng Cố Thái Sơ không hề quan tâm đến cô ta mà dẫn Trần Hải Châu tới phòng mình.  

 

Tuy người nhà họ Cố không biết Trần Hải Châu định nói gì với Cố Thái Sơ nhưng cũng có linh cảm không lành, họ nhìn Cố Tư Tư với vẻ mặt đồng cảm.  

 

“Tư Tư, chúng ta cũng tâm sự nhé?”  

 

Trần Dương bước đến, nhìn Cố Tư Tư với vẻ ôn hòa và lễ độ.  

 

Cố Tư Tư trừng mắt nhìn Trần Dương, cắn chặt răng: “Anh hết hy vọng đi! Tôi không bao giờ đồng ý làm thiếp cho anh! Ông nội tôi cũng sẽ không đồng ý!”  

 

Trần Dương cũng không tức giận, vẫn mỉm cười: “Chắc chắn ông cô sẽ đồng ý thôi!”  

 

Anh ta nói rồi nhìn về phía phòng Cố Thái Sơ bằng ánh mắt đầy ẩn ý.  

 

Anh ta biết bố mình sắp nói chuyện gì với Cố Thái Sơ, chắc chắn Cố Thái Sơ sẽ không từ chối.  

 

Cố Tư Tư rất bất an, sau khi Cố Thái Sơ dẫn Trần Hải Châu vào phòng, một lúc lâu sau vẫn chưa ra, điều này khiến cô ta càng thêm lo lắng.  

Advertisement
';
Advertisement