Mạc Thanh Tu không định tránh ra, trong tay anh ta cầm trường kiếm, mắt nhìn chăm chằm nhìn
nhị trưởng lão đang tới gần.
Đám đệ tử Thiên Hải Tông không dám thở mạnh, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Mạc Thanh Tu.
Trái lại, là người trong cuộc, Dương Thanh vẫn ngồi xếp bằng như cũ, anh vẫn đang ngộ đạo.
“Mạc Thanh Tu, tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, một là cút khỏi tầm mắt tôi, hai là tôi ra tay. Nếu cậu bị thương, tông chủ có hỏi thì đó cũng là lỗi của cậu”.
Nhị trưởng lão lên tiếng lần nữa.
Tuy ông ta chướng mắt Mạc Thanh Tu nhưng địa vị Mạc Thanh Tu trong lòng tông chủ rất cao, ông ta biết điều này. Nếu tổn thương Mạc Thanh Tu thì tông chủ sẽ không vui.
Nhưng chỉ cần ông ta không giết Mạc Thanh Tu hoặc chỉ phế bỏ đối phương, tông chủ cũng chẳng làm gì được ông ta cả.
Mạc Thanh Tu lạnh lùng nói: “Nhị trưởng lão, ông không nên quá đáng, cậu Dương là khách quý do tam trưởng lão mời tới, cũng là bạn của tôi, tôi sẽ không trơ mắt nhìn bạn bè của mình bị đối xử bất công ở ngay trong Thiên Hải Tông này”.
“Hừ!” Nhị trưởng lão hừ lạnh: “Ngoan cố mất khôn, tôi muốn xem thử, chỉ dựa vào cậu thì sao bảo vệ được
hẳn?”
Tiếng nói vừa dứt, nhị trưởng lão đã tới trước mặt Mạc Thanh Tu.
Mạc Thanh Tu toát mồ hôi lạnh, còn chưa kịp phản kháng, nhị trưởng lão đã đánh một chưởng về phía ngực anh ta.
“Bùm!”
Mạc Thanh Tu phun máu, người bay ra xa hơn mười mét.
“Anh trail” Mạc Thanh Trúc biến sắc, vội lao tới.
Mạc Thanh Tu giấy giụa bò dậy, nhẹ nhàng lắc. đầu: “Anh không sao!”
Anh ta muốn tiếp tục tiến lên nhưng đã muộn, không có Mạc Thanh Tu che chở, nhị trưởng lão đã đứng trước mặt Dương Thanh, trong mắt là sát ý lạnh như băng.
“Nhóc con, nếu cậu bằng lòng về dưới trướng của tôi, tôi có thể bồi dưỡng cậu như người thừa kế, với thực lực Thiên Cảnh lục phẩm, cậu có thể kế thừa chức trưởng lão của tôi!”
Ngay lúc mọi người cho rằng nhị trưởng lão sẽ ra tay với Dương Thanh thì ông ta lại nói ra mấy lời như vậy.
“Cái gì?"
“Nhị trưởng lão muốn truyền chức trưởng lão cho thẳng ranh tới từ giới thế tục?”
“Không phải nhị trưởng lão ra tay là để giết thăng nhóc này à? Sao giờ phải làm thế?”
Các đệ tử của Thiên Hải Tông nhất thời không chấp nhận nổi.
Hà Đông Thành lảo đảo, loạng choạng lùi lại mấy bước.
Hắn ta chỉ là ngũ sư huynh của bên nhị trưởng lão, hoàn toàn không thể kế thừa vị trí trưởng lão. Hắn ta biết rất rõ là dù có thay đổi người, bên trên vẫn còn bốn vị sư huynh, hắn ta hoàn toàn không có chút hi vọng nào.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!