Chồng ma của em - Đồng Đồng (Truyện full tác giả: Nhất Lộ Hoan Ca)

Nói ra, thiên hà này cũng khá thần kỳ, có lẽ dừng lại chốc lát ở chỗ này, sẽ có được hiệu quả tu luyện không tưởng được?

Tôi không nói thêm gì nữa, vào phòng thay đô nữ, Lãnh Mạch và Sỉ Mị đi phòng thay đồ nam.

Những yêu ma lệ quỷ, oan hôn máu me đâm đìa trên mặt, hoặc là các sơn tinh với mặt răn thân người kỳ quái đủ kiểu ở trong phòng thay quân áo đang thay áo choàng tắm, lúc tôi đi vào ánh mắt chúng đều dồn về phía tôi, những thân thể trần truồng, lần đầu tiên tôi nhìn thấy bộ dáng của quỷ quái sơn tinh, cực kỳ quái dị, tôi cúi đầu, cầm chìa khóa mà bà chủ quỷ đưa cho mình, tìm ngăn tủ của mình, mở ra, bên trong có cái áo choàng tắm màu trắng.

Đột nhiên tôi không muốn thay nữa.

Nghĩ thử xem, trước đây cái áo choàng tắm này e rằng đã bị vô số nữ quỷ, vô số yêu tinh nữ mặc vào…

“Vừa nhìn là thấy cô mới tới” Bên cạnh tôi có một lệ quỷ nữ thất khiếu chảy máu.

Tôi nhường qua một chút.

“Đây là đồ dùng một lần, phòng ngừa có lây bệnh truyền nhiềm cho nhau, dù sao tất cả mọi người đã chết bao nhiêu năm, nếu không phải là tu luyện vô số năm, trên người có mùi rồi, mặc nhiều lần khó chịu, cũng không giặt sạch được, cô nói đúng không” Lệ quỷ kia nói với tôi.


Vừa nghe cô gái lệ quỷ này nói, tôi càng không muốn đi ngâm suối nước nóng nữa.

“Có điều suối nước nóng này rất thần kỳ, quỷ quái chỉ cần đi ngâm là có thể trừ khử mùi hôi xác chết trên người, khiến cho chúng tôi giống như người thường vậy, chỉ có điều thời gian cũng không dài, hai ba ngày sẽ có mùi lại, à đúng rồi, tôi nói với cô này, nó còn có thể chăm sóc da làm đẹp đó, cô xem khuôn mặt tôi, có phải rất trẻ không?” Lệ quỷ dùng hai tay chống cằm cho cô xem mặt của cô ta.

Ở trong mắt của tôi, đây là một khuôn mặt thất khiếu chảy máu đầy thi ban và nếp nhăn thảm không nỡ nhìn, không rõ chỗ nào có thể chăm sóc da làm đẹp?

Tôi trái với lương tâm mà khen: “Ừm, nhìn qua thật trẻ tuổi, da rất tốt”

“Cô đoán xem tôi bao nhiêu tuổi khen nên tâm tình rất tốt, lại hỏi tôi.

” Lệ quỷ được Tôi cực kỳ phiên muộn, gãi đầu, suy nghĩ một chút, nhìn trình độ thi ban của cô ta, ít nhất cũng phải trăm tuổi, Hồng Hồng kêu tôi nói hai trăm tuổi, đứa nhỏ này quá không hiểu chuyện, tôi cười với lệ quỷ, mở miệng nói: “Có lẽ là…”

“Hiện tại tôi đã năm trăm tuổi! Nhìn qua có giống như chỉ có ba trăm tuổi hay không? Ha ha hat”

“À, đúng đúng đúng, chỉ giống ba trăm tuổi, rất trẻ, rất trẻ.”

Hồng Hồng trong thân thể tôi cười nghiêng ngả.

“Ai, thật ước ao người của Minh Giới các cô, tuổi thọ dài còn có dung mạo đẹp, năng lực cũng mạnh nữa” Nữ lệ quỷ nói hai câu, cuối cùng rời đi.



Tôi thở phào một hơi.

Không biết vì sao, khí tức của con người trên người tôi đã bị yếu đi nhiều, những sơn tinh quỷ quái này lại không ngửi được sao?

Tôi hỏi Hồng Hồng điều này, Hồng Hồng nói có lẽ vì tôi tu luyện huyết tà thuật, máu lại khá đặc biệt, cho nên mùi tỏa ra sẽ mang theo tà khí.

Quên đi không nghĩ nữa, tôi đưa tay lấy áo choàng tăm.

Vừa nghĩ tới trong suối nước nóng có mùi xác thối, mùi mốc trên người sơn tỉnh, máu chảy ra từ người lệ quỷ, tôi liền không còn chút hứng thú nào với cái suối nước nóng này.

Nhưng tôi vân thay áo choàng tăm, tới suối nước nóng cũng không nhất định phải xuống nước, không phải sao?

Tôi cởi áo thun, lộ ra băng vải máu trăng quấn chô thắt lưng, mới vừa cởi đồ lót, phía sau có sơn tỉnh mặt gà kêu lên: “Ôi chao, ngực của người ở Minh Giới nhỏ quát”

Mẹ nói “Phốc ha ha ha ha!” Hồng Hồng lại cười lăn lộn lân nữa.

Tôi nhịn, tôi không muốn chấp nhặt với đám sơn tỉnh quỷ quái ngu muội vô tri không có tâm nhìn này.

Gà tỉnh ở phía sau chọt bả vai tôi: “Cô gái, cô như vậy không ổn đâu, đàn ông đều thích loại hình như tôi, về sau làm sao cô có thể lập gia đình chứ”

Không thể nhịn, thím đây không nhịn được nữa rồi!

“Nói cứ như ngực cô lớn lắm ấy!” Tôi quay đầu, khi nhìn thấy ngực của gà tỉnh, suýt chút nữa căn đầu lưỡi.

Đm, ngực này cũng quá lớn rồi đó!

Gà tỉnh nhìn vừa xấu vừa lùn, không ngờ bộ ngực lại vĩ đại như vậy.

“Ha ha, tôi thu lại câu vừa rồi, cô ngực to, cô nói là được” Tôi cười mỉa hai câu, vội vã mặc áo choàng tảm che ngực mình.

Sau hai mươi phút Tôi khoác áo tăm mang đép, đi qua một cái cửa nhỏ, đi tới suối nước nóng.

Lãnh Mạch và Si Mi đang đứng ở cửa suối nước nóng chờ tôi, hai người đàn ông đều để ngực trần, lồng ngực cường tráng, vóc người đẹp muốn ngất.

“Làm gì thế, sao em chậm như rùa vậy?” Lãnh Mạch ôm cánh tay, ánh mắt chạy loạn khắp nơi trên người tôi.



Sỉ Mi cũng vậy, nhìn chảm chằm phần da lộ ra ngoài của tôi không rời, hai tên biến thái!

Sơn trang suối nước nóng này lớn đến nöi người thần phải phân nộ, quả nhiên là thiên hà, thiên hà mênh mông vô bờ.

Theo đó, các loại sơn tỉnh quỷ quái bên trong cũng nhiều, âm ï huyền náo, cực kỳ náo nhiệt.

Sàn nhà rất trơn, tôi đi cẩn thận từng bước nhỏ về phía trước, Lãnh Mạch trước mặt có chút không kiên nhân, quay người lại, đặc biệt thô lỗ mà năm eo tôi, tôi a một tiếng, anh quát tôi: “Kêu cái rắm!”

Tôi bĩu môi: “Hung dữ gì chứ.”

Có điều bởi vì thực sự quá trơn, tôi cũng không muốn té xuống ao mà tăm chung với đám lệ quỷ và sơn tinh, không dám lộn xộn, an phận mà để anh đỡ di.

Nữ quỷ làm việc ở đây có nói phía trước không xa có ao nước nóng tư nhân, đã được khử độc cẩn thận, có điều phí sẽ khá cao, Lãnh Mạch và Sỉ Mị là những chủ nhân có tiền, lập tức ném đống tiền tới trước mặt nữ quỷ, kêu nữ quỷ đi mở ao tư nhân sạch sẽ, nữ quỷ liên tục không ngừng chạy phía trước dân đường.

Tôi mặc áo choàng tăm quá rộng, thường rơi xuống vai, Lãnh Mạch nghiêng đầu nói chuyện với tôi, lập tức sửng sốt, trong nháy mắt ánh mắt sâu thảm.

Tôi ngẩn người, cúi đầu nhìn theo ánh mắt của anh, lúc này mới phát hiện, tôi chỉ lo hết nhìn đông tới nhìn tây, áo choàng tảm rớt xuống lộ nửa vai, rất kiều diễm, màu da trằng nõn trần trụi, thứ vểnh lên bên trong của tôi như ẩn như hiện.

Tôi vội vàng kéo áo choàng tăm lên, thấp giọng măng anh: “Đồ lưu manh, anh nhìn đâu đó!”

Lãnh Mạch nheo mắt lại, đáy mắt hiện lên sự lạnh lẽo nông đậm, khiến người ta sợ run, nhưng rất nhanh anh đã đè ép xuống, nhìn xung quanh một chút, có mấy sơn tỉnh nam đang nhìn chăm chằm tôi, mặt anh âm trâm, ấn tôi vào trong lòng, nghiêm túc mà quấn chặt lấy tôi.

May mà Sỉ Mị ở phía sau, nếu không sợ rằng hôm nay Lãnh Mạch đã khiến toàn bộ thiên hà đóng băng.

Mặt tôi cũng đỏ không chịu nổi, không tránh khỏi ngực anh.

“Ngực nhỏ mà còn để lộ không mất mặt à” Bộ dáng Lãnh Mạch như chưa được thỏa mãn dục vọng mà nói với tôi.


Gà tỉnh nói tôi được bởi vì nó có ngực lớn, Lãnh Mạch nói thế tôi liên không vui, ngẩng đầu lên từ trong ngực anh: “Ngực tôi nhỏ thì sao chứ? Ngực tôi là vì tiết kiệm vải vóc cho quốc gia đó thì sao?”


“Ừm, quả thực đủ tiết kiệm vải vóc, cởi quân áo, ngực phía trước và sau lưng đều phân không rõ rồi” Lãnh Mạch đáp lại.


Mẹ nói “Lãnh Mạch tôi không muốn để ý tới anh, cút đi!” Tôi dùng sức đẩy ngực anh.


Anh không cho tôi đẩy, còn kéo tôi lại gân hơn, cúi đầu cười trâm thấp: “Ngực nhỏ không cần sợ, giao cho tôi, bóp nhiều một chút, nhỏ cũng có thể biến thành lớn rồi.”

Advertisement
';
Advertisement