Chồng ma của em - Đồng Đồng (Truyện full tác giả: Nhất Lộ Hoan Ca)

Những gì Lưu Liễu nói quả thực là một sự thật.

“Nếu như các1gười chờ đợi Thiên Lôi kiếp, có khác gì ngồi chờ chết? Minh Vương Lạc Nhu sớm muộn gì cũng sế tới tấn công các người, so với chúng ta chủ động tấn công cẽ1a, có chết hay không chẳng qua là thời gian, sớm muội gì cũng có.” Lưu Liêu nói một lần nữa.

Không ai phản bác lại lời nói. của Lưu Liêu, những gì cô ấy nói đều là những ngờ vực trong lòng chúng tôi.

Và những gì cô ấy nói đều khôri¿-sai.

“Nếu cô chủ động tấn công thành Minh Vương, Lạc Nhu có thể sản sinh nghi hoặc.” Lần này,gười nói là Tống Tử Thanh.

“Tính cách của mẹ tôi vốn dĩ hay nghi ngờ.Nếu chúng tôi chủ động phản công, thay vào đó bà có thể nghỉ ngờ tại sao chúng ta phản công. Ngược lại, nó sẽ ảnh hưởng đến cách nhìn và suy tín của bà, điều này có thể tốt cho chúng ta”. Dạ Minh nói ngay.

Vị địa soái chất vấn Lưu Liều lúc trước lúc này mới bình tĩnh lại, nghĩ đến những chuyện này, mọi người đều cảm thấy có thể có hi vọng, cho nên cũng không có phản đối.


Chúng tôi thậm chí không dám nghĩ đến việc chủ động tấn công thành Minh Vương, lần này sau khi tộc Dược Sư chủ động đề cập đến, có thể sẽ là một cơ hội cho chúng tôi.

“Điều thứ hai.” Dương Tàn Nguyệt tiếp tục đọc phong thư: “Tôi hy vọng cô gái Đông Đồng có thể trở lại thế giới loài người, đi đế ngọn núi Bất Lương, tìm quỷ láu cá để tìm kiếm sự giúp đỡ của trăm loại quỷ.”

“Qủy láu cá?” Tôi sửng sết, lập tức nhớ ra: “Đúng vậy! Tên của con quỷ láu cá đã zirợc nhắc đến khi quỷ sát chết. Chúng ta hãy tìm con quỷ láu cái”

“Nếu có trăm loại quỷ giúp đỡ, việc đối phó với binh đoàn Vong Linh Khô Lâu của quác Minh sẽ dê dàng hơn rất nhiều” Lãnh Mạch nói.

“Được rồi, tôi đi” Tôi không phản đối vấn đề thứ hai chút nào.

“Đi cái rắm!” Si Mị trừng mắt nhìn tôi: “Dáng dấp bây giờ của em mà cũng đòi em đi đây!”

Tôi trợn tròn mắt: “Anh tưởng bây giờ anh đỡ hơn tôi à, bị thương nặng tới nổi chống gậy đi, đừng có mà cậy mạnh”

Lãnh Mạch và Tống Tử Thanh cũng lo lắng cho vết thương của tôi, mặc dù tôi đã đồng ý điều thứ hai, nhưng mọi+¡gười cũng không có đồng ý.



Lưu Liễu iại từ trong cánh tay lấy ra một sợi tóc trảng đỏ, biến thành sợi tóc rất cứng, đưa cho tôi: “Tộc Dược Sư từng cứu quỷ láu cá, lúc đó quỷ láu cá đã nhổ một sợi tóc coi như hứa hẹn trong tương lai nếu Dược Sư xảy ra chuyện, nhất định sẽ cứu giúp, nhưng Dược Sư không thể can thiệp vào Tam giới, cho nên đi tìm quỷ láu cá lần này nhất định phải là Đồng Đồng cô đi, tóc giao cho cô, quỷ láu cá chắc chăn sẽ giúp cho chúng tôi.”

Người cha của Lưu Liêu và Lưu Nguyệt đã sắp xếp mọi thứ một cách toàn diện và chư đáo, thực sự là một nhân vật ghê gớm.

“Các vị đại nhân cũng đừng nghĩ sẽ đi cùng với cô ấy, không người nào có thể bỏ đi được” Lựu Liễu cắt ngang dòng suy nghĩ của Lãnh Mạch Lãnh Mạch, Tống Tử Thanh, Si Mi, Dạ Minh; bốn người đàn ông này không thể bỏ đi trong hoàn cảnh hiện tại và không ai có thể cùng tôi đến thế giới loài người.

“Con đi với mẹ nhỏ.” Đồng Sênh đứng dậy nói.

“Tôi cũng đi.” Tống Thiên Ngân cũng đi theo.

“Dừiia lại.” Lưu Liêu làm động tác chéo tay nhìn Tống Thiên Ngân: “Cha đã từng nói rằng không ai ngoại trừ Tốrtg Tử Thanh nhà họ Tống có thể tin được.

Xin lôi vì không thể tin được cậu, nhưng chuyện đi tìm quỷ láu cá lân này. Cậu không thể đi theo”

“Tại sao? Liên quan gì đến cô? Cô không tin tưởng tôi, tôi còn chưa tin tưởng cô sao! Cô ấy là chị gái của tôi, tôi làm sao có thể hạ: cô ấy? Cô thật sự là đồ độc ác!” Tống Thiên Ngân gần lên.

Thật ra trước đây rất nhiều người không tin tưởng người nhà họ Tống, bao gồm cả Diệp Hàn cũng đã từng nói điều này vê người nhà tiệ Tống, nhưng Tống Thiên Ngân chưa bao giờ xúc động đến mức cả giọng nói rống lên cũng phải run rẩy.

Tộc trưởng Dược Sư đặc biệt nói ra những điều như vậy, hẳn là khiến người ta phải suy nghĩ thấu đáo.

“Nếu người nhà họ Tống đi theo tìm quý iáu cá thì xin lỗi, tộc Dược Sư của tôi sẽ không tham gia tiên minh này nữa” Lưu Liễu rất mạnh miệng nói.

Sự việc nghiêm trọng đến mức giờ đây mọi người đều tin tưởng Tống Thiên Ngân. Nhiều đại soái lâu năm đều đứng về phía Tống Thiên Ngân, và họ không thể không bày tỏ một vài lời công băng cho Tống Thiên Ngân. Biểu hiện của Tống Thiên Ngân thậm chí còn ảm đạm: hơn và bầu không khí đột nhiên nó trở nên cứng nhãc “Như vầy” Cuối cùng, Lãnh Mạch nói: “Nhóc con, em cùng Đồng Sênh, sau đó mang theo đội Hoàng Tuyền, em đi tới:iúi Bất Lương tìm quỷ láu cá”

“Những người trong tộc Dược Sư của tôi cũng đã chờ đợi trên đường đến núi Bất Lương. Họ sẽ hướng dân Đồng Đồng và bảo vệ cô ấy một cách bí mật. Đừng lo lắng” Giọng điệu của Lưu Liêu dịu đi.

“Em…” Tống Thiên Ngân hai mắt đỏ hoe nhìn tôi: “Chị, chị phải tin eml”

Đứa nhỏ này, thật sự là… Tôi vô vô vai cậu ta: “Đương nhiên tin tưởng em, ít nhất #m thà rằng dùng mấy chục năm sinh mệnh cứu chị, dù.cho tương lai có ra sao, chị cũng nợ em.”

“Chị…” Tống Thiên Ngân vồ về phía tôi.



Tôi có nhiêu cảm xúc lân lộn.

Tại sao những người trong tộc Dược Sư lại cứng rắn như vậy khi nhắc đến Tống Thiên Ngân?

Lưu Liễu cũng nói: “Từ khi Liên minh được nhắc tới, tộc Dược Sư của tôi đương nhiên muốn phái quân tới trợ giúp. Lần này tôi sẽ không cùng Đồng Đồng đến núi Bất Lương. Tôi sẽ đi đến địa ngục tâng thứ mười chín sau:khi hoàn thành kết giao liên minh với Chí Tôn Vương. Ác.Ma Vương nơi đó là bạn bè của cha tôi, nhất định sẽ đồng ý phái người cứu giúp. Lực lượng của địa ngục thứ mười chín cũng mạnh hơn nhiều so với Dược Sư chúng tôi tren-chiến trường.”

Phạm vi bạn bè của tộc Dược Sư này thực sự là.

“Nhưng có một vấn đề.” Một trong những chỉ huy của Lãnh Mạch nói: “Những con quái vật của tâng địa ngục tâng mười chín bị phóng ấn ở tâng đó và không thể ra ngoài. Chúng sẽ ra tay giúp đỡ như thế nào?”

“Ác Ma Vương hoàn toàn không thể đi ra khỏi địa ngục, nhưng chúng tôi có thể tránh được phong ấn của kết giới thông qua các phương phép đặc biệt và lôi kéo những con quái vật khác ra khỏi địa “Lưu Liêu nói.

Thấy cô ấy tự tin như vậy chắc là không sao đâu.

Tôi đã từng chứng kiến sức mạnh đáng Sợ của những con quái vật ở tâng 19. Sẽ tốt hơn nếu có những con quái vật ở tầng 19 của địa ngục giúp đỡ.

Sự việc đã được quyết định như vậy, Lãnh Mạch đã tiếp thu tất cả hai lời đề nghị của tộc trưởng Dược Sư, Lưu Liễu đã trao cho anh con dấu liên minh của tộc Dược Sư. Điều này cũng cho thấy răng tộc Dược Sư và quân đội Lãnh Mạch đã chính thức thành lập một liên minh.

Sau đé,t.ãnh Mạch đưa Lưu Liều và các lãnh đạo khác trở lại pòng để thảo luận Sĩ Mị và Tôrg Tử Thanh không rời đi, mà ở lại.

›ất của em thực sự ổn chứ?” Sĩ Mị “Đồ ngốc, thể vân rất lo lắng, năm lấy tôi hỏi.


Tống Tử Thanh cũng:lo lăng nhìn tôi.


“Không sao. Mặc dù vấn không có nội lực hay thể lực, nhưng tìm quỷ láu cá cúng không có vấn đề gì đặc biệt lớn. Hơn nữa còn có đội H2àng Tuyền của Lãnh Mạch, đi cùng là người của Dược Sư, nếu là do tộc trưởng Dược Sư đã sắp xếp, có lẽ lần này đi tìm quỷ láu cá sẽ không gặp vấn đề gì lớn”


“Mẹ nhỏ đừng lo lắng, con có đủ kiiả năng bảo vệ mẹ nhỏ” Đồng Sênh vô võ ngực nói.


Tôi cười với thăng bé: “Được, lần này tín mạng của mẹ nhỏ sẽ giao cho con”

Advertisement
';
Advertisement