Chồng ma của em - Đồng Đồng (Truyện full tác giả: Nhất Lộ Hoan Ca)

Cùng một thời gian, Bạch Hổ mở lĩnh vực ra.

Lĩnh vực bao phủ chúng tôi ở bên trong, bao gồm Lãnh Hiên, ngăn cách mọi người và sứ giả câm đèn ở bên ngoài.

Ban đầu lúc ở Khô Lâu phong thí luyện đối chiến với rông, Bạch Hổ từng sử dụng lĩnh vực này một lần, ở trong lĩnh vực này, Bạch Hổ cường đại nhất.

“Lãnh Mạch, Mộ Tu, bắt kịp tiết tấu của tôi” Sau khi Bạch Hổ nói xong, dẫn đầu tấn công Lãnh Hiên.


Ngay sau đó Lãnh Mạch và Mộ Tu giống như hai đường đạn theo sát hai bên Bạch Hổ tới chõ Lãnh Hiên, ba người cùng phát động lực lượng rất mạnh, cùng xông về phía Lãnh Hiên.

Lãnh Hiên bay ở giữa không trung, nhếch miệng cười: “Tứ đại thân thú tham gia vào chiến tranh của nhân loại, chỉ sợ chuyện này là lần đầu tiên trong mấy chục nghìn năm lịch sử, tôi rất may mắn có thể chứng kiến được cảnh tượng này, chứng kiến… Thế giới mới sinh ra”

Chứng kiến thế giới mới sinh ra?

Trái tim tôi thấp thỏm.

Có ý gì?

Nhưng không đợi tôi nghĩ nhiều, Lãnh Mạch, Mộ Tu, Bạch Hổ, bọn họ đã tới trước mặt Lãnh Hiên, xung quanh thân thể ba người cùng xuất hiện lực từ trường cường đại, ba dòng lực lượng hợp lại với nhau, biến thành một quả cầu năng lượng nhỏ rất mạnh hội tụ trên thế giới, bay ở giữa ba người. Uy lực của quả cầu này, đủ để so sánh được với hơn mười hạt nhân bản ra.

Đợi đãi Uy lực của hơn mười hạt nhân…

Thế giới mới sinh ra…

Khống chế không khí chính là năng lực…

Đó là một âm mưu!



“Mộ Tu! Lãnh Mạch! Bạch Hổ! Mau dừng tay!” Tôi kêu to trong lòng.

Nhưng đã quá muộn, ba bọn họ đã đánh mạnh năng lượng nổ mạnh này về phía Lãnh Hiên.

Lãnh Hiên ngửa đầu cười to: “Thế giới mới, thế giới mới của tôi, ha ha ha hai”

Năng lượng mạnh lấy tốc độ rất nhanh xông về phía Lãnh Hiên, nhưng đột nhiên dừng lại ở trước mät Lãnh Hiên, im lặng lại, vân không nhúc nhích.

Hao hết năng lực cực đại, Bạch Hổ không thể chống đỡ nổi lĩnh vực, lĩnh vực sụp xuống.

Xích băng của Lãnh Mạch cũng rút nhỏ, miễn cưỡng mang theo ba chúng tôi bay từ không trung trong lĩnh vực trở xuống mặt đất.

Mộ Tu cũng vi nội lực tiêu hao quá nhiều, không chống đỡ nổi cơ thể của tôi, đổi về tôi nắm quyền chủ đạo.

Sứ giả cầm đèn dừng tranh đấu, chỉ trong nháy mắt toàn bộ đều trở về vị trí cũ đến dưới chân Lãnh Hiên đang nổi lơ lửng.

“Sao lại thế này?” Si Mị đi tới hỏi.

“Chúng ta bị lừa…” Tôi ôm ngực, nhìn Lãnh Hiên trên bầu trời.


“Mắc lừa sao?” Chu Tước, Thanh Long, Hàn Vũ đều đi tới, Chu Tước lại hỏi: “Mắc lừa gì cơ?”


“Ông ta cố ý nói cho chúng ta biết ông ta có thể sử dụng năng lực phần tử không khí, lại khiến chúng ta biết năng lực của chúng ta đang hao tổn, chậm trê nửa giây cũng sẽ xảy ra vấn đề, ông ta dự liệu được Lãnh Mạch, Mộ Tu, Bạch Hổ sẽ tập hợp lực lượng, dùng tốc độ nhanh nhất thời gian nhanh nhất, dùng một kích phân thắng bại với ông ta” Tôi nghiến chặt răng, nội lực hoàn toàn hao tổn khiến cơ thể tôi rất không thoải mái: “Sau đó… Ông ta chiếm được thứ tốt ngay từ đầu ông ta đã nghĩ tới.”


Đám Sỉ Mị lập tức hiểu rõ, cùng ngẩng đầu nhìn quả cầu năng lượng ở phía bầu trời: “Em là nói… Ông ta dự đoán được, chính là quả cầu năng lượng kia sao?”


Lần này, mọi chuyện thật sự nghiêm trọng rồi.

Advertisement
';
Advertisement