Chồng ma của em - Đồng Đồng (Truyện full tác giả: Nhất Lộ Hoan Ca)

Lãnh Mạch lúc nãy từ chối lạnh lùng như băng sơn, bây giờ trước mặt Dạ Minh khóe miệng lại mỉm cười, đưa tay ra nhận lấy bánh kem Dạ Minh đẩy vào, giúp anh ta cầm bánh kem, Dạ Minh xoay người tiếp tục vào trong tiệm, Lãnh Mạch bất đắc dĩ thở dài một cái.

“Hóa ra anh đẹp trai này thích như vậy… Anh nghe thấy giọng nói của vài cô gái truyên đến.

“Đáng tiếc quá, hóa ra anh thích đàn ông” Một cô gái khác nói: “Mấy năm này, trai đẹp đều ở với nhau hết rồi, ôi, chúng ta đúng là quá đáng thương”

Anh thích đàn ông? Trong đầu mấy cô gái này đều nghĩ cái gì vậy? Ý tưởng nhiều như thế sao không đi viết tiểu thuyết huyễn tưởng mới thật sự là đáng tiếc đấy.


Dạ Minh cuối cùng cũng mãn nguyện ôm một đống bánh kem từ trong tiệm đi ra, gọi Lãnh Mạch, hai tay Lãnh Mạch ôm bánh kem bước đến. Dạ Minh vui vẻ như một đứa trẻ chỉ còn thiếu một cái đuôi vẫy vẫy với Lãnh Mạch, vừa nói vừa cười, hai người con trai dân biết mất trong tâm mắt của một đám con gái.

ÀI.

Cả đám con gái cùng thở dài: “Đúng là một đôi nam nam khiến người bên cạnh ngưỡng mộ chết đi được.” . truyện tiên hiệp hay

Lãnh Mạch không hiểu tình yêu, Dạ Minh càng không hiểu. Anh ta chỉ biết ở cạnh Lãnh Mạch rất vui vẻ thoải mái, nên mới muốn cùng Lãnh Mạch mãi mãi ở cạnh bên nhau.

Hai người đến công viên tim một cái bàn, đặt bánh kem lên trên bàn, Dạ Minh vui vẻ bắt đầu ngồi ăn.

Trong lúc ăn có vài cô gái tiếp tục đến, không phải vì muốn tỏ tình với Lãnh Mạch cũng là muốn theo đuổi Dạ Minh, tính cách Dạ Minh tốt có thể nói vài câu với cô gái, còn Lãnh Mạch thì hoàn toàn là một cái núi băng, không thèm để tâm ai hết. Mấy cô gái kia tự cảm thấy không có hy vọng cũng chỉ có thể rời đi.

“Này, Lãnh Mạch, tôi thấy cậu được hoan nghênh lắm đấy, cậu độc thân lâu thế rồi, hay để hôm nào tôi giới thiệu cho cậu một người?” Dạ Minh híp mắt cười nhìn Lãnh Mạch.

Lãnh Mạch lạnh lùng nói: “Theo lời cậu nói thì cậu không độc thân à?”

“Tôi muốn kết thúc độc thân thì một phút là xong ngay, nhưng tôi cứ thích độc thân thế này cơ, tôi nói rồi, tôi muốn cạnh tranh với cậu, nếu một ngày cậu có người con gái mình thích, tôi sẽ giành cô gái bên cạnh cậu về tay mình, chứng minh tôi có sức hấp dẫn hơn cậu!”

“Ồ, thế thì sợ là cậu không có cơ hội chứng minh đâu, cả đời này sẽ không có cô gái nào mà tôi có cảm giác tốt cả, đừng nói đến việc tôi thích phụ nữ, đấy là chuyện hoang đường.” Lãnh Mạch lạnh lùng nói.

Lãnh Mạch không để ý nói: “Cậu nói xem thích một người là cảm giác thế nào nhỉ? Tại sao có nhiều người đổ xô yêu đương thế nhỉ? Có phải chỉ vì muốn lên giường không? Nhưng chúng ta cũng có thể dùng tay giải quyết mà, phụ nữ phiên phức lắm tâm tư như thế, có gì thú vị để đàn ông vây ông phụ nữ chứ?”



Lãnh Mạch cũng cảm thấy không có gì thú vị cả, vậy nên anh cũng không có hứng thú gì với phụ nữ, sau này anh cũng chắc chắn không có hứng thú gì với phụ nữ, càng không thể giống đám đàn ông kia vì một người phụ nữ mà đòi sống đòi chết. Đúng là ngu xuẩn.

“Lãnh Mạch, cậu nói xem, chúng ta sau này cũng sẽ thích một người phụ nữ à?” Dạ Minh ngẩng đầu nhìn trời.

Lãnh Mạch cũng ngẩng đầu lên nhìn trời, trả lời: “Cậu có hay không tôi không biết, nhưng tôi biết tôi nhất định sẽ không.”

Thực lực của Lãnh Mạch càng ngày càng mạnh, anh quả thực tụ tập rất nhiều thiên phú, tư lịch, khả năng lĩnh ngộ, là một người nỗ lực. Anh còn có một trái tim không bị tạp âm của thế giới bên ngoài quấy nhiễu, trâm mê tu luyện, thực lực nhanh chóng được nâng cao, đã cách xa Dạ Minh một khoảng cách cực kỳ lớn.

Còn Dạ Minh Lạc Nhu từ hôm tỏ tỉnh đó cũng không quá đà quấn lấy Lãnh Mạch nữa, nghiêm trọng nhất chỉ có một lần gọi thẳng Lãnh Mạch vào phòng riêng của cô ta, chỉ mặc trên người một bộ áo ngủ màu trắng ngà, cổ áo hơi mở ra, nửa ngồi nửa nằm trên giường, lộ ra đôi chân trắng nõn, ánh mắt tràn ngập sóng tình mê hoặc nhìn Lãnh Mạch: “Lãnh Mạch, cậu đến đây”

Lãnh Mạch nhấc chân bước đến, đối diện với nhiệt tình của Lạc Nhu, cả người anh không hề có một chút biểu tình gì, giống y hệt như một tảng băng không có cảm xúc: “Minh Vương đại nhân có gì muốn phân phó?”

“Thấy cậu nỗ lực làm việc cho Minh giới của tôi như thế, hôm nay tôi muốn đặc biệt dạy cho cậu cách lấy lòng phụ nữ, dạy cậu lần đầu tiên nên làm như thế „ nào.

Lãnh Mạch không thay đổi sắc mặt: “Minh Vương đại nhân, tôi thấy việc này không cần thiết đâu, tôi chỉ có hứng thú với việc làm thế nào để nâng sức mạnh của mình lên thôi, còn chuyện nam nữ với nhau tôi không có hứng thú gì hết”

“Đợi khi cậu thật sự trải qua cái gì gọi là chuyện nam nữ cậu sẽ yêu thích việc đó không cách nào thoát ra được thôi, nào, để tôi dạy cậu.” Lạc Nhu vừa nói vừa kéo quân của Lãnh Mạch.

Lãnh Mạch lùi lại hai bước.


Lạc Nhu nắm phải không khí, hơi tức giận: “Tôi đã mặc thành thế này, lần đầu tiên chủ động như thế, cậu còn không có phản ứng gì với tôi hay sao? Lãnh Mạch, cậu có vấn đề về phương diện ấy à? Có phải cậu không cứng lên được không?”


Đây vốn là một chiêu kích động đàn ông tốt nhất, nhưng đối với Lãnh Mạch vẫn không có tác dụng gì.


“Minh Vương đại nhân nói thế thì coi như đúng vậy đi, tôi thật sự không có chút hứng thú nào với chuyện này cả” Lãnh Mạch cụp mắt nói.


“Tôi biết tính cách cậu lạnh nhạt, nhưng không ngờ cậu lại lạnh nhạt đến mức độ này, phương diện kia còn có vấn đề thật đúng là đáng tiếc.” Lạc Nhu vừa nói vừa đứng dậy, lần nữa tiến gân đến Lãnh Mạch: “Nhưng không sao cả, đếm nay tôi có thể trị khỏi cho cậu tất cả các vấn đề, vấn đề về phương diện kia”

Advertisement
';
Advertisement