Cô dâu bị chiếm đoạt - An Đình Đình (tác giả: Công Tử Nguyệt)

Trên người của Long Đình Đình luôn có khí chất trầm ổn phát ra từ bên trong.

Mà trên mặt của cô gái này lại lộ ra vẻ kiêu căng, cho nên chỉ những người quen thuộc với Long Đình Đình mới có thể phân biệt được.

Cô gái này không phải người đầu tiên giả mạo Long Đình Đình mà Mặc Diệu Dương nhìn thấy.

Anh nhớ rõ khi còn ở nước ngoài, Tang Nham vì muốn châm ngòi ly gián hai người họ mà kiếm một cô gái tên Ly có khuôn mặt giống hệt như Long Đình Đình, ngủ cùng với thằng đàn ông khác bị Mặc Diệu Dương vạch trần tại chỗ.

Mặc Diệu Dương liếc mắt một cái là có thể nhận ra, cô gái này không phải Long Đình Đình.

Hiển nhiên, cô gái này còn giống hơn cái con Ly lần trước, thậm chỉ ở một số chỗ, trông có vẻ rất cố ý!

Cô gái này là ai? Biệt thự này là của nhà nào?

Mặc Diệu Dương lập tức gọi điện cho Trần Hằng bảo anh điều tra ai là chủ nhân của căn biệt thự này. Trần Hằng nghe xong thì nhanh chóng điều tra, chưa được nửa giờ thì đã gởi hết tài liệu cho Mặc Diệu Dương.


Hơn nữa, anh còn cố ý đánh dấu Mặc Diệu Lương cũng có một căn biệt thự ở đây.

Quả nhiên là tên đó! Mặc Diệu Lương chưa bao giờ nhắc qua với ai rằng ở chỗ này bản thân nó lại có một biệt thự như vậy, xem ra, tên đó đang trốn ở đây. Hành vi cố ý như vậy, và sự xuất hiện của cô gái này, dường như có thể giải quyết được rất nhiều nghi vấn.

Mà người phụ nữ trong những bức ảnh lõa thể kia, nghĩ lại thì chính là người phụ nữ này!

Mặc Diệu Lương cũng đủ biến thái, mê đắm chị dâu của anh mình, lại không tiếc chế ra một đồ giả mạo, nhìn khuôn mặt của cô gái kia, tưởng tượng như vậy có thể lấy giả thành thật, có thể thấy được tên đó tốn không ít thời gian và công sức cho việc này.

Nếu vậy thì bắt đầu từ khi nào chứ? Thậm chí cả Mặc Diệu Dương cũng không nhận ra được.

Theo bản năng anh chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh, dường như anh chưa từng biết thằng em trai này như vậy, thủ đoạn như thế, lòng dạ độc ác như thế, Mặc Diệu Lương trong ấn tượng của anh thì quả thực là hai người khác nhau!

Bởi vậy có thể thấy được, cảnh tượng xảy ra ở lối thang máy trong nhà hàng chắc chắn không phải do Long Đình Đình mà chính là do thế thân của Mặc Diệu Lương đứng ra diễn kịch trước mặt anh!

Thực ra anh và Long Đình Đình đều bị gạt cả, ai cũng không nghĩ rằng Mặc Diệu Lương ở ngoài mặt là một người tỏ ra bình tĩnh nhưng lại là một người bỉ ổi vô liêm sỉ như vậy!

Được lắm Mặc Diệu Lương!

Thế thân này ở bên cạnh Mặc Diệu Lương bao lâu? Thì không ai biết được. Tên đó giấu con nhỏ thế thân này rất kỹ, luôn kiềm chế mọi hành động của cô, nếu không, làm sao mà cô ta có thể xuất hiện ở gần nhà cổ của nhà họ Mặc một cách lén lút như vậy được?



Tên đó hẳn là muốn lợi dụng thế thân này để làm tan rã mối quan hệ giữa anh và Long Đình Đình, nhưng mà, thật không ngờ kết quả lại khác xa so với mong đợi của tên đó! Đơn giản thôi, nếu vậy thì quyết đánh đến cùng đi.

Mặc Diệu Dương quay đầu xe, chạy về phía tập đoàn Mặc Thị.

Anh đẩy cửa văn phòng vào, Trần Hằng được gọi tới lập tức bước vào: "Tổng giám đốc, có gì phân phó."

Mặc Diệu Dương nắm chặt hai tay bên hông, căn nhắc một chút, nói: "Cậu đi điều tra một chút, cô gái bên cạnh Mặc Diệu Lương."

"...Cô gái?" Trần Hằng nghe xong thì ngẩn ra.

"Đúng vậy, tất cả các cô gái!" Mặc Diệu Dương đột ngột dừng lại.

Nói thế nào đây? Chẳng lẽ nói là Long Đình Đình sao? Hay là nói cô gái kia rất giống với Long Đình Đình sao? Đại não của anh nhanh chóng lướt qua, vì vậy đổi phương thức nói: "Nhìn chằm vào cô gái trong biệt thự kia, nhất định phải tra rõ cô ta rốt cuộc là ai, còn có phải đào ra danh tính của cô ta nữa."

“Vâng!" Trần Hằng nghe xong thì gật đầu.

Mặc Diệu Dương dùng ngón tay chọc vào trán, cắn môi nói: "Đúng rồi, đầu tiên tôi muốn nói cho cậu nghe một chuyện."

Trần Hằng chăm chú lắng nghe.

"Cái cô gái kia, rất giống với Long Đình Đình."

"Cái này..." Trần Hằng nghe xong thì ngây người lần nữa.

Rất giống với mợ chủ sao, cũng không phải là lần đầu tiên anh nghe tới chuyện này, khi bọn họ ở nước ngoài, cũng từng xuất hiện một người giống hệt với Long Đình Đình.

Đám người này bị gì ấy? Sao cứ thích giả mạo người khác làm gì!

"Nhanh đi, bây giờ tôi phải đi rồi." Mặc Diệu Dương thúc giục nói.

"Vâng." Trần Hằng nghe xong thì thu hồi vẻ nghi ngờ.

"Còn có." Khi Trần Hằng vừa ra khỏi cửa thì Mặc Diệu Dương trầm giọng dặn dò: "Chuyện này, cần phải làm cẩn thận tỉ mỉ, đừng để cho bất cứ ai phát hiện, nhất là Mặc Diệu Lương."



"Vâng!" Trần Hằng nghe xong thì mạnh mẽ gật đầu.

Mặc Diệu Dương đánh mạnh một cái xuống bàn.

Được lắm Mặc Diệu Lương, hình như sự thèm muốn của mày dành cho Long Đình Đình không chỉ đơn giản như vậy, mày rất muốn có được em ấy đi! Đúng là anh chưa bao giờ biết được, hóa ra bên người anh lại ẩn núp một chướng ngại lớn như vậy, trước giờ không phát hiện ra.

Thông qua chuyện này, Mặc Diệu Dương suy nghĩ rất nhiều chyện.

Mặc Diệu Lương rất thông minh, cũng biết ẩn nhẫn. Mấy điểm này không phải người bình thường có được, nhưng mà chính vì sự thông minh này của nó mới khiến cho người khác cảm thấy sợ hãi.

Thử hỏi, một người như vậy, sao có thể giao nhà họ Mặc cho nó?

Tâm lý của nó không được bình thường, thậm chí còn chút chút vặn vẹo. Có trời mới biết, một khi thằng đó nắm được quyền lực hay thế lực trong tay thì sẽ gây nên biết bao nhiêu sóng gió, bao nhiêu người sẽ vì nó mà xảy ra chuyện không may?

Mặc Diệu Dương vỗn nghĩ, nếu thời gian của anh không còn nhiều lắm thì cũng sẽ giúp nhà họ Mặc tìm chỗ tốt để dựa vào. Mặc dù giao nhà họ Mặc cho thằng đó cũng không thể không được. Nhưng điều kiện tiên quyết là không làm tổn thương đến Long Đình Đình.

Nhưng ngày hôm nay lại phát hiện ra loại chuyện như vậy, Mặc Diệu Dương có thể đưa ra kết luận, cái thằng Mặc Diệu Lương đó tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ với Long Đình Đình đâu. Không được, nhà họ Mặc không thể nào giao cho Mặc Diệu Lương được.

Sau khi Mặc Diệu Dương lấy lại tỉnh táo, lập tức liên hệ với Mặc Diệu Phong đang ở nước ngoài...

Tô Tiểu Niệm theo những người hàng xóm đến gặp quản lý biệt thự để tìm hiểu tình hình, hóa ra đó là một báo động giả, sau đó mỗi người trở về biệt thự của mình.

Tâm trạng hôm nay thực sự rất tệ.

Toàn bộ đều do cô gái kia gây ra cho cô, cô ta lờ mờ cảm nhận được một điều, hình như cái cô gái kia cũng không biết đến sự tồn tại của cô. Không không, chắc mọi người xung quanh Mặc Diệu Lương hay nói đúng hơn là người nhà họ Mặc đều không biết đến sự tồn tại của cô ta.

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, bọn họ không biết thì tốt hơn.


Ít nhất, bản thân cô ta được an toàn.


Nhưng khi nhớ đến gần đây Mặc Diệu Lương vui vẻ cũng vì cô gái kia thì trong lòng của Tô Tiểu Niệm cũng không biết tư vị gì. Nhưng cô ta cũng không nghĩ ra được biện pháp hoàn hảo nào cả.


Nếu trên tế giới này thật sự có nước vong tình thì cô rất muốn cho Mặc Diệu Lương uống nó, như vậy thì anh ta sẽ quên đi cô gái kia, toàn tâm toàn ý chỉ có mình cô.


Nhưng mà, làm sao có thể chứ? Cái này cũng đâu có thật đâu!

Advertisement
';
Advertisement