Cô dâu bị chiếm đoạt - An Đình Đình (tác giả: Công Tử Nguyệt)

Cố Minh Vinh giận tím mặt! Tức giận đập bàn, đứng dậy hét lên: “Con có biết cô ta là ai không?”

“Cô ấy là bạn gái của con!” Cố Thanh Thành nói một cách rất chắc chắn.

“Im miệng!” Cố Minh Vinh tức giận đến mức sôi máu: “Cô ta là người nhà họ Mặc! Vĩnh viễn không thể là bạn gái của con!”

“Bọn họ đã ly hôn từ lâu rồi! Con không để ý việc cô ấy đã ly hôn, con thích cô ấy, con chỉ thích cô ấy mà thôi!” Cố Thanh Thành nắm chặt tay Long Đình Đình, lúc nói câu này, còn nâng bàn tay mười ngón đan vào nhau của bọn họ lên! “Con nói một lần nữa, con không để ý đến việc cô ấy đã kết hôn, còn có con, con thích cô ấy, thích con người của cô ấy, tất cả những gì của cô ấy con đều thích! Không ai có thể ngăn cản con theo đuổi cô ấy!”

Long Đình Đình cũng vô cùng ngạc nhiên trước lời bày tỏ kiên định và đột ngột của anh ta.

Cô biết, Cố Minh Vinh phản đối bọn họ như vậy, chắc chắn không thể thiếu áp lực từ Mặc Diệu Dương. Hơn nữa, cô đối với anh ta cũng không có cảm giác kia. Nhiều nhất chỉ là bạn bè mà thôi, nếu như phải nói chuẩn hơn, có lẽ có một chút cảm kích.

“Thanh Thành, anh điên rồi? Tôi….”

“Long Long, em đừng nói gì!” Cố Thanh Thành hoàn toàn không cho cô cơ hội giải thích, trực tiếp ngắt lời cô: “Chuyện này cứ để anh giải quyết. Mặc Diệu Dương gây áp lực cho người nhà của anh, bọn họ sợ, nhưng Cố Thanh Thành anh không sợ! Cho dù phải đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Cố, anh cũng phải ở cùng em!”


Lời nói này, thật sự quá vô sỉ! Vì một người phụ nữ, ngay cả ba mẹ ruột của mình cũng có thể không cần.

Cố Minh Vinh mắng mình đã nuôi một con sói mắt trắng: “Ba luôn muốn tốt cho con, con không những không nghe lời, còn xem chúng ta như kẻ thù. Cố Thanh Thành, con hãy hỏi lương tâm của con xem, con làm như vậy, con xứng với ai? Liệt tổ liệt tông nhà họ Cố, con xứng với ai?”

Cố Thanh Thành cười khẩy, quay đầu lại, lúc đối diện với Long Đình Đình lại vô cùng ôn nhu: “Có phải lúc nãy ông ấy đã uy hiếp em?”

“Hả?” Uy hiếp? Uy hiếp cái gì. Long Đình Đình sững sờ.

“Có phải uy hiếp em chia tay với anh?”

“Hả…không có?” Long Đình Đình vừa nói ra câu này lập tức hối hận! Cô trả lời như thế này, không phải chứng minh cô và Cố Thanh Thành là người yêu của nhau sao? Lúc nãy, cô còn thề với Cố Minh Vinh nói bọn họ chỉ là bạn bè.

Vì vậy cô vội vàng giải thích: “Thanh Thành, không phải, anh hiểu nhầm rồi!”

“Em không phải nói gì cả.” Cố Thanh Thành nói xong, không nói thêm một lời nào nữa, kéo cô đi ra ngoài.

“Khốn nạn! Con đứng lại cho ba!” Cố Minh Vinh tức giận đến mức bệnh tim lại tái phát!



Cố Thanh Thành đứng ở cửa, quay đầu lại: “Ba, nếu ba còn muốn ép con, ngày mai con sẽ đăng báo, mở buổi họp báo, cắt đứt mọi quan hệ với nhà họ Cố!”

Nói xong, kéo Long Đình Đình rời đi mà không thèm quay đầu lại.

Cố Minh Vinh lúc này thật sự là cao huyết áp, bệnh tim đột nhiên tái phát, chỉ cảm thấy đầu nóng rực, cả người ngã lên ghế…

Buổi tối ở Hải Thành, gió lạnh thấu xương, trong không trung mưa bay lất phất.

Cố Thanh Thành lái xe một cách điên cuồng trên đường.

Đường nét một bên mặt của người đàn ông cứng rắn, kiên định, lông mày và sống mũi giống như dao gọt rìu chẻ! Vốn dĩ là một khuôn mặt ôn hòa, lúc này vì sự nghiêm túc mà mang lại cho người khác một cảm giác lạnh lùng.

Tâm trạng của anh ta rất không tốt!

Long Đình Đình an phận ngồi bên cạnh, không dám nói một câu. Sợ vừa nói điều gì đó sẽ khiến anh ta tức giận, anh ta sẽ càng không tự chủ được. Phải biết là, tốc độ của chiếc xe này của anh ta nhanh đến mức giống như bay vậy, vô cùng dọa người!

Chiếc xe dừng lại ở một bờ biển của Hải Thành, bởi vì mưa ở bên ngoài ngày càng lớn, hai người đều ngồi trong xe, không đi xuống. Đèn xe được bật, động cơ cũng không tắt! Vì vậy, nhiệt độ trong xe cũng xem là phù hợp.

Rất lâu, Long Đình Đình quay đầu nhìn anh ta.

Yết hầu của Cố Thanh Thành cuộn lên cuộn xuống, cũng quay đầu qua.

Giây phút bốn mắt nhìn nhau, Long Đình Đình linh cảm được điều không tốt! Ánh mắt của anh ta như thế này, giống hệt với Mạc Diệu Dương trước kia, mang theo nhiệt độ như thiêu đốt, thái độ kiên quyết khiến người khác rất khó từ chối.

Cô chớp chớp lông mi, cố gắng để giọng nói của mình trở nên tự nhiên, không có gì khác so với bình thường: “Thanh Thành, không còn sớm nữa, đưa em về nhà được không?”

Người đàn ông không nói gì, đôi mắt sâu, từ từ nheo lại.

Long Đình Đình đột nhiên có chút sợ hãi! Không phải sợ anh ta sẽ làm hại mình mà là sợ anh sẽ nói ra những lời khiến cô không có cách nào chọn lựa!

Nếu như nói, đến bây giờ cô vẫn chưa hiểu được tâm ý của anh, vậy chắc chắn là điều không thể nào. Cô không phải là con ngốc, sớm đã cảm nhận được rồi. Nhưng cô lại rất trân trọng người bạn duy nhất mà mình quen ở Hải Thành này.

Cự tuyệt rồi, ngay cả bạn bè cũng không thể làm. Nếu như không từ chối, trái tim cô lại bị một người khác chiếm giữ rồi, cũng không thể chứa được bất kỳ ai nữa.

“Chuyện đến mức này, em còn muốn trốn tránh sao?” Đây là câu Cố Thanh Thành buột miệng nói ra.



“Cái gì?’”

“Qua lại với anh!” Cố Thanh Thành không muốn vòng vo nữa, nói thẳng.

“Không!” Long Đình Đình buộc lòng phải làm vậy.

Cố Thanh Thành dường như không ngờ được anh ta sẽ bị từ chối, lần đầu tiên trong cuộc đời anh ta chủ động tấn công, nhưng lại bị từ chối? Ha! Haha! Hơn nữa, sau khi bị từ chối anh ta vẫn không cam tâm, không tin!

Anh ta nắm lấy tay cô, lo lắng nói: “Rốt cuộc là em đang sợ điều gì?”

“Em không sợ gì cả?” Lonh Đình Đình cau mày.

“Không sợ vậy tại sao em lại từ chối anh?” Cố Thanh Thành hỏi.

“Bởi vì tôi….không thích anh!” Long Đình Đình nhìn thẳng vào mắt anh, trong ánh mắt không có sự ôn hòa, mắc nợ, chỉ có sự điềm tĩnh, thản nhiên giống như một suối nước sâu!

Trong lòng một người phụ nữ có người đàn ông kia hay không, từ trong mắt của cô có thể nhìn ra.

Lúc này Cố Thanh Thành có thể nhìn ra từ trong ánh mắt của Long Đình Đình, trong lòng cô không có anh ta! Thật sự không có. Không có giả vờ, không có cố ý, thản nhiên nói với bạn, không có.

Nhưng lòng tự tôn mạnh mẽ của người đàn ông, và sự kiêu ngạo, không chịu thua bẩm sinh khiến anh ta không tin vào sự thật này.

“Em…ha! Vẫn là đang lo lắng!”

“Không có!” Long Đình Đình trả lời rất nhanh.


“Anh hiểu, em đang lo lắng người nhà của anh không chấp nhận em, lo lắng sau này anh sẽ không đối xử tốt với con trai của em. Bây giờ anh có thể nói rõ ràng với em, lúc nãy những lời anh nói với ba không phải chỉ nói mà thôi. Nhà họ Cố không chấp nhận em, anh sẽ đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ! Con trai của em sau này chính là con trai của anh, anh sẽ đối xử như con ruột của mình!”


Cố Thanh Thành thề khi nói những lời này, lắng nghe dường như thật sự khiến người khác rất cảm động. Nhưng….trong lòng Long Đình Đình chỉ có sự sợ hãi, không có một chút thích thú!


Long Đình Đình nhìn anh ta một cách cẩn thận, lúc người đàn ông nói chuyện, ánh mắt sáng ngời, câu chữ sắc bén, giọng điệu trầm có trọng lượng, hoàn toàn không giống như chỉ tùy tiện nói mà tôi! Chuyện này có lẽ không dễ làm.


Thật kỳ lạ, rốt cuộc anh ta thích cô ở điểm nào?

Advertisement
';
Advertisement