Cô dâu bị chiếm đoạt - An Đình Đình (tác giả: Công Tử Nguyệt)

Long Đình Đình đứng ở chỗ cao đối mặt với những ánh nhìn căm tức và thù hận, cô cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình cho đến khi tỉnh táo nhất.

Cô nói: “Đầu tiên, xảy ra chuyện như vậy, cũng không phải mong muốn của tôi! Nhưng nếu nói vì tiết kiệm phí tổn mà tôi phải tìm một vài thương gia bất lương để mua sản phẩm giả mạo, bị bát nước bẩn hắt vào người, tôi tuyệt đối sẽ không để yên đâu!”

Long Đình Đình vừa dứt lời, ở dưới lập tức xôn xao.

“Xùy! Vịt chết mỏ vẫn còn cứng, đã xảy ra sự cố rồi mà cô ta còn biện minh!”

“Đúng vậy! Nếu người phụ trách không phải cô ta thì những đồ vật thấp kém này sẽ xuất hiện sao?”


Sắc mặt Long Đình Đình hơi trắng bệch, lòng bàn tay toát ra mồ hôi lạnh. Cô đã lớn như vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên một mình đối mặt với bút phê miệng trách của nhiều người như thế.

Cô lạnh lùng cười, hỏi ngược lại: “Vậy thì tôi xin hỏi mọi người, nếu mọi người là tôi, biết rõ chọn những vật dụng bảo hộ giá rẻ sẽ xảy ra chuyện, thì tại sao sau khi xảy ra chuyện tôi lại đích thân đứng ra? Dưới tình huống này, chẳng lẽ tôi không nên tìm luật sư của mình hoặc là tìm người đứng ở chỗ này thay tôi sao!”

Giọng điệu của Long Đình Đình khi nói lời này xen lẫn sự tức giận.

Với tình hình hiện tại, cô không thể dùng khí chất dịu dàng như bình thường đối mặt với họ. Người nhà của người bị thương nhất định sẽ suy xét rất nhiều sự tình phía sau, một khi người trụ cột của gia đình ngã xuống thì cả gia đình sẽ bị ảnh hưởng. Trong tình huống này không biết sếp có thể chịu trách nhiệm ra sao, ai cũng đều hoảng sợ trong lòng.

Lúc này, chỉ cần có người đứng ra, thì hậu quả hoàn toàn khác với những lời nói tốt.

Nhìn không khí im như ve sầu mùa đông ở dưới, Long Đình Đình biết nước cờ nguy hiểm này của mình hẳn là đi đúng rồi! Cô tiếp tục ấp ủ cảm xúc, lạnh lùng nói lần nữa: “Tôi là người phụ trách dự án này, bất cứ chuyện gì tôi cũng phải đứng ra, đây là nghĩa vụ và là trách nhiệm của tôi. Nhưng mọi người luôn miệng nói là bởi vì tôi muốn tiết kiệm phí tổn nên mới mua một lượng lớn hàng kém để làm hàng rào phòng hộ, xin hỏi mọi người có chứng cứ không?”

Nói xong, cô chỉ vào tòa nhà, tức giận nói: “Tôi tin chỗ này đều có hàng rào phòng hộ, nên mới chạy tới đây, hiện trường đã bị mọi người vây quanh rồi, xin hỏi, tôi có thời gian đổi đồ vật hư bên trong thành đồ tốt không?”



Ở dưới yên tĩnh không có tiếng động, đột nhiên có người nhỏ giọng nói: “Chẳng lẽ cô không chịu trách nhiệm cho chuyện này sao? Con của chúng tôi đã xảy ra chuyện ở đây đó!”

Có người lên tiếng, lập tức có người tán thành.

“Đúng vậy, cô đang tránh nặng tìm nhẹ.”

“Nhiều mạng người như vậy, sao cô có thể đặt trọng điểm ở đây chứ?”

Long Đình Đình lại cười lạnh, “Đúng vậy! Lúc này người bị thương còn ở trong bệnh viện chữa trị, thân là người nhà bệnh nhân, mọi người không ở cạnh chăm sóc, mà lại chạy đến đây gây sự, hắt nước bẩn cho tôi! Tôi xin hỏi các người, rốt cuộc tính mạng của người bị thương hay tiền tài quan trọng hơn! Ai đã sai khiến các người làm như vậy?”

Hiện trường lại lần nữa lâm vào yên tĩnh!

Một lát sau, có người cao giọng nói: “Đừng tin cô ta, cô ta đang dụ chúng ta, muốn chúng ta chủ động từ bỏ bồi thường.”

“Đúng đúng! Chúng ta không thể bị cô ta lừa gạt, những người này đều là sếp lớn gia tài bạc triệu, nói đến tiền lại khôn khéo như vậy, chúng ta không thể tin tưởng cô ta!”

Xem ra, chuyện này quả nhiên là có người sắp đặt. Long Đình Đình vừa nghe nói người nhà của người bị thương không ở trong bệnh viện mà lại đổ đến địa điểm thi công, thì cảm thấy chuyện này thật kỳ lạ. Nếu không có người châm ngòi thổi gió, mượn cơ hội gây sự thì sao lại xuất hiện cục diện này chứ.

Cô lớn tiếng, hơn nữa trịnh trọng nói: “Đầu tiên, xảy ra chuyện như vậy, tôi rất đau lòng. Lòng người đều lớn lên bằng thịt. Tôi không phải là tư bản hút máu người như trong miệng mọi người nói, tôi cũng có gia đình và người thân, đổi góc độ suy nghĩ một chút, nếu người thân của tôi xảy ra chuyện, thì chắc chắn tâm trạng của tôi cũng kích động giống như mọi người.

Còn nữa! Tôi nói tôi không chịu trách nhiệm trong chuyện này bao giờ? Con trai, chồng và anh em của mọi người… Làm công cho tôi. Xảy ra chuyện, tôi nhất định sẽ quan tâm! Nếu không tôi đứng ở đây làm gì? Tôi phải nói gì với mọi người đây? Tôi có thể khoanh tay đứng nhìn, kêu luật sư ra mặt, bồi thường cho mọi người trong mức thấp nhất!”



“Vậy cô nói xem cô xử lý chuyện này như thế nào?”

“Đúng vậy! Cô nói xem, nói không ra lý do, hôm nay tôi sẽ ngồi ở đây không đi.”

“Đúng! Chúng tôi sẽ không đi.”

Long Đình Đình nâng cao giọng nói: “Đầu tiên, tôi đã mua bảo hiểm cho những công nhân tham gia dự án công viên nước, cho nên mọi người không phải lo về tiền nằm viện. Tiếp theo, tôi sẽ kêu thư kí thống kê số người bị thương, cho dù bị thương nặng hay nhẹ, tôi cũng đối xử bình đẳng, bồi thường cho mỗi người ba tỷ.

Tiếp theo! Các loại phí trị liệu, phí nằm viện cùng với phí dinh dưỡng, còn có tiền bồi thường thiệt hại tinh thần, tôi sẽ bồi thường cho mọi người không thiếu một đồng.

Nếu mọi người vẫn không hài lòng? Vậy thì mọi người có thể nói với phóng viên lan truyền sự việc này, nhận phỏng vấn của đài truyền hình cũng được. Hoặc là mọi người cảm thấy bồi thường không đủ, thì có thể nộp đơn kiện tôi! Tôi không tin, sau khi chuyện này làm lớn hơn có thể mang đến lợi ích gì cho mọi người.

Mọi người phải tin rằng, bây giờ tôi đã bồi thường ở mức lớn nhất rồi. Tình huống này chỉ cần giải quyết riêng. Mà mọi người muốn đưa ra giải quyết chung thì mọi chuyện cứ việc xử theo lẽ công bằng.

Đầu tiên, tôi sẽ trình bày trước toà án rằng mình hoàn toàn không cắt xén bất cứ nguyên vật liệu xây dựng hàng rào bảo hộ nào, hệ số an toàn của dự án đạt tiêu chuẩn được quốc gia chấp nhận. Vậy mà vẫn xảy ra sự cố, tôi không thể không nghĩ đến việc điều tra rõ chuyện này.


Rốt cuộc là do tôi hay là do sơ suất của người bị thương mới dẫn đến sự cố này. Một khi có người bị thương sơ ý gây ra, mọi người chẳng những không có một đồng tiền bồi thường nào, mà thậm chí còn có khả năng phải bồi thường tổn thất danh dự cho tôi vì đã phỉ báng tôi!”


Dưới lý lẽ của Long Đình Đình, cảm xúc của người nhà người bị thương đã nhanh chóng thu liễm lại. Tuy rằng họ nghi ngờ hàng rào bảo hộ bên trong, nhưng không ai dám khơi mào chuyện này.


Chuyện này cũng không phải chuyện đùa, một khi người phụ trách điều tra, bọn họ chẳng những không được đồng nào, mà còn phải bồi thường tổn thất danh dự cho đối phương!


Đây chính là một cuộc mua bán không có lời!

Advertisement
';
Advertisement