Hạ An Nhiên đi theo sau lưng Lăng Mặc.
Cô thực sự khâm phục một số người, rõ ràng là rất sợ Lăng Mặc, nhưng bọn họ vẫn cố gắng tiến về phía trước, cố gắng nói vài câu với Lãng Mặc.
Nhìn thấy tình huống này, Hạ An Nhiên giả vờ kính nể nói: “Những người này đều là anh hùng!”
Lăng Mặc liếc nhìn mèo hoang nhỏ, “Nhưng bọn họ không anh dũng như vợ! Ngay cả giường của anh mà em cũng leo lên không sợ khó khăn nguy hiểm!”
Hạ An Nhiên:”.
Tên khốn này chính là trai thẳng!
Cô chỉ đang trêu chọc, nhưng đối phương cũng muốn đánh trả.
Hạ An Nhiên nặn ra một nụ cười, “À, bỗng nhiên em rất nhớ phòng riêng của mình, nếu không thì tối nay em ngủ ỏ’ phòng của em nhé?”
Lăng Mặc vòng tay qua eo của Hạ An Nhiên, anh nhéo mạnh vào thịt mềm bên eo của cô.
Hạ An Nhiên bị đau đêns mức trợn mắt, “Anh đừng nhéo bậy, sẽ sưng!”
Tên cẩu đàn ông này thực sự coi cô như một con mèo, thỉnh thoảng anh sẽ thích nhéo thịt mềm bên eo của cô.
Hơn nữa, nhéo vào vị trí này không chỉ gây ra đau đớn mà còn vô cùng ngứa ngáy.
Mỗi lần sau khi bị nhéo, Hạ An Nhiên sẽ không nhịn được mà muốn vặn vẹo.
Nhưng hôm nay cô vẫn luôn giữ một thái độ dịu dàng hiền thục, không thể bởi vì mối quan hệ của Lãng Mặc mà một giây sau đã trở thành hồ ly tinh vặn eo!
Hạ An Nhiên nước mắt lưng tròng chịu đựng!
Lăng Mặc nhìn thấu tâm tư của mèo hoang nhỏ, vì vậy anh lại vừa nhéo vừa xoa.
Hạ An Nhiên:”, .
Cô muốn giết chết tên cẩu đàn ông này!
Ngay khi Hạ An Nhiên đang quanh quẩn ở ranh giới muốn bùng nổ, thì một người đàn ông tuấn tú tóc vàng mắt xanh đi tới.
Đối phương lộ ra nụ cười với Lăng Mặc, anh ta cũng dùng tiếng trung để chào hỏi một cách lưu loát, “Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ không tới tham gia kiểu gặp mặt này, thật sự tôi vẫn cảm thấy hơi bất ngờ.”
Người đàn ông ngoại quốc này có cặp kính gọng vàng treo trên sống mũi, trên khóe môi
còn treo lên một nụ cười. … Dù nhìn thế nào đi nữa, thì trông anh ta cũng giống kiểu cậu chủ nhà giàu.
Đối phương là người quý tộc đến từ một quốc gia nào đó ở châu u, tên là Karl.
Lăng Mặc nhìn lướt qua, vẻ mặt dửng dưng, “Tôi cũng không ngờ, cậu sẽ đến thành phố Lô Hải.”
Karl khẽ mỉm cười, ánh mắt của anh ta lại rơi vào trên người Hạ An Nhiên, “Đúng là một thiên sứ xinh đẹp!”
Khi anh ta đang nói chuyện, anh ta định bước tới và ôm lấy Hạ An Nhiên, nhưng lại bị Lăng Mặc ngăn cản.
Karl hơi mất mác, “Tôi chỉ muốn chào hỏi vị
thiên sứ xinh đẹp này mà thôi.”
Lăng Mặc lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Karl.
Karl nhún vai, “Người Trung Quốc của các cậu đúng là rất thích bảo vệ!” Anh ta khoác tay lên vai Lăng Mặc và nói với Hạ An Nhiên: “Thiên sứ xinh đẹp, tôi có thể mượn Lăng Mặc một lát không?”
Hạ An Nhiên rất có mắt nhìn.
Rõ ràng là Karl có lời muốn nói với Lăng Mặc, cô vô cùng biết điều mượn cớ, “Em đi qua bên kia ăn một chút gì đó nhé!”
Cô chủ động đi lướt qua bên cạnh Lăng Mặc.
Karl nhìn Hạ An Nhiên rời đi, anh ta tặc lưỡi, “Tôi thật sự không ngờ, cậu lại có phụ nữ ở bên cạnh!”
Lăng Mặc liếc nhìn anh ta, “Có chuyện gì?”
Karl chậm rãi thu lại dáng vẻ bất cần, anh ta hạ thấp giọng, “Tôi nhận được tin tức, lần này quân nổi loạn tập kích hầm mỏ của tập đoàn Lăng Thị, là do người đứng sau cố ý sắp xếp.”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!