về sự thật cái chết của Tiểu Văn, mặc dù cảnh sát sẽ nói chuyện này cho cha mẹ của Tiểu Văn ngay sau đó.
Nhưng Hạ An Nhiên vẫn lựa chọn đích thân đến đó để gặp bọn họ.
Sáng sớm ngày hôm sau, Hạ An Nhiên đã đến nhà của Tiểu Văn.
Cha của Tiểu Văn mở cửa, đón cô vào.
Mẹ của Tiểu Văn ngồi ở trên ghế sa lon, sau khi nhìn thấy Hạ An Nhiên, bà ấy cố gắng nặn ra nụ cười, “Hóa ra là cô Hạ!”
Khi đối mặt với hai người lớn, Hạ An Nhiên thấp giọng nói rõ tinh tình, nói cho bọn họ
biết cái chết của Tiểu Vãn, cũng không phải là bởi vì bị bạo lực mạng mà tự sát, mà là bởi vì cô ấy bị thế lực ngầm theo dõi, bị mưu sát.
Sau khi mẹ của Tiểu Văn biết được sự thật, bà ấy đã khóc rất đau đớn và thống khổ.
Mà cha của Tiểu Văn cũng không ngừng nghẹn ngào.
Hạ An Nhiên rất buồn và khó chịu, nhưng cô vẫn nói với hai cụ già đã mất đi con gái: “Cháu biết hai người rất đau khổ, nhưng sau khi Tiểu Vãn gặp phải chuyện bạo lực mạng, thì cô ấy vẫn cố gắng thử thoát ra khỏi sự đau khổ, cháu tin là cô ấy nhất định cũng hy vọng hai người có thể thoát ra khỏi vực sâu của hôm nay, sẽ không sống mãi ở trong sự đau khổ.”
Hạ An Nhiên rời khỏi nhà của Tiểu Văn.
Khi cô gặp hai cụ già này vào lần trước, cô cũng cảm thấy hai cụ già này sẽ không còn niềm tin vào cuộc sống sau cái chết của Tiểu Văn.
Nhưng không nên như vậy!
Hạ An Nhiên cảm thấy mình nên làm gì đó, cô lấy điện thoại di động ra, dứt khoát liên lạc với Chử Sở.
Chử Sở hơi bất ngờ, “Bên cô lại có sự kiện gì mới sao?”
“Liên quan tới cái chết của Tiểu Văn, đã điều tra rõ ràng. . . Nhưng, trạng thái của cha mẹ
Tiểu Văn thật sự rất tệ, tôi hy vọng anh có thể giúp bọn họ!”
Chử Sỏ’ đồng ý nói: “Lần trước khi tôi tiếp xúc với bọn họ, tôi đã nhận ra tình hình của bọn họ không đúng, tôi còn muốn tìm bác sĩ tâm lý chữa trị cho bọn họ.”
Hạ An Nhiên từ chối việc tìm bác sĩ tâm lý của Chử Sở, “Bọn họ không cần bác sĩ tâm lý, mà là cần niềm tin mới vào cuộc sống!”
Chử Sở hơi lúng túng, “Tôi là một luật sư, tôi chỉ có thể cho bọn họ niềm tin về pháp luật!”
Hạ An Nhiên đỡ trán, “Trước đây không phải anh đã thành lập một tổ chức từ thiện sao? ở trong đó có rất nhiều đứa trẻ bị tổn thương giống như Tiểu Văn, bị xã hội ức hiếp. . . Nếu như có thể, tôi hy vọng anh có thể mời bọn họ đến tổ chức từ thiện của anh, nhờ bọn họ đi giúp đỡ những đứa trẻ kia.”
Chử Sở có một diễn đàn “Liên minh người bị hại” trên Internet.
về vấn đề riêng tư, bởi vì bọn họ phát hiện người bị hại càng ngày càng nhiều, hơn nữa rất nhiều người bị hại đều là bị tổn thương tâm lý, lúc đầu gia đình cảm thấy đó là gánh nặng, nên đều vứt bỏ bọn họ . . .
Đối mặt với tình huống này, Chử Sở đã thành lập tổ chức mái ấm từ thiện.
Cơ sở này tiếp nhận những trẻ em bị bệnh về tâm lý và bị bỏ rơi.
Nhờ cha mẹ của Tiểu Văn đến mái ẩm từ thiện để giúp đỡ, nói không chừng khi bọn họ đối mặt với những đứa trẻ cần sự ấm áp kia, thì bọn họ có thể dần dần dấy lên một niềm tin mới.