Sau khi Hạ An Nhiên và người đàn ông kia kết thúc cuộc gọi, cô ném điện thoại di động cho Trình Lập.
Trình Lập nhìn thấy dáng vẻ bùng nố cảm xúc của Hạ An Nhiên, anh ta hừ một tiếng, “Hóa ra cô cũng sợ cậu cả Lăng biết chuyện này, tôi còn tưởng rằng cô không hề sợ hãi!”
Khi nghe điện thoại vào ngày hôm qua, thật sự anh ta đã bị đối phương hù dọa.
Vốn dĩ anh ta còn muốn kiếm một ít lợi ích, nhưng anh ta không ngờ Hạ An Nhiên lại rắt cứng đầu.
Bây giờ đã minh bạch, hoàn toàn là do đối phương cố ý giả vờ!
Trình Lập nói lảm nhảm với Hạ An Nhiên, anh ta cắn răng nghiến lợi nói: “Cô là người phụ nữ đê tiện, sao cô lại lừa tôi, bây giờ xem tôi trừng trị cô như thế nào!”
Bây giờ có thề coi là cái chuôi cùa Hạ An Nhiên đã nằm ở trong tay anh ta.
Người đứng sau cỏ thề uy hiếp cô, thì đương nhiên anh ta
cũng có thể!
Trình Lập bước từng bước đến gần Hạ An Nhiên, trong đôi mắt của anh ta lộ ra vẻ tham lam, “Lúc ở cô nhi viện, ông đây đã bỏ lỡ cơ hội bảo tôi phục vụ tôi, bây giờ ông đây phải hưởng thụ sự đãi ngộ của cậu cả Lăng.”
Hạ An Nhiên nhìn thấy dáng vẻ khiến người khác buồn nôn của Trình Lập, cô lập tức vung mạnh con dao ở trong tay về phía anh ta.
Trình Lập hoảng sợ lùi về phía sau mấy bước.
Bời vì phía sau chính là bàn ghế, nên cả người anh ta nặng nề ngã nhào xuống đất, vô cùng chật vật.
Trong đôi mắt của Hạ An Nhiên lộ ra vẻ lạnh lùng, “Chì sợ anh không có mạng đề hưởng thụ!”
Sau khi kinh hoàng, Trình Lập lại gầm thét với cô, “Đồ người phụ nữ đê tiện, cô không sợ tôi ném ảnh của cô cho cậu cả Lăng sao?”
Hạ An Nhiên cười nhạt, “Nếu anh không muốn bị người sau lưng giết chết, thì anh hãy tha hồ phát tán ảnh ra ngoài. . . Nếu không xảy ra chuyện gì bất ngờ, thì sẽ có người nhặt xác cho anh ngay lập tức.”
Trình Lập tỉnh táo trờ lại.
Người sau lưng anh ta có thể cầm cái này để uy hiếp Hạ An Nhiên.
Nhưng nếu anh ta lấy bức ảnh đó ra ngoài, phá hư chuyện tốt của người kia thì số phận của anh ta hoàn toàn có thể đoán trước được.
Trình Lập lộ ra sự không cam lòng.
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Hạ An Nhiên, anh ta lại không thế làm gì được, anh ta chì có thế ôm cánh tay bị thương, bực tức rời đi.
Sau khi Trình Lập rời đi, Hạ An Nhiên cố gắng đè nén cảm xúc u tối ở trong lòng.
Cô vừa đi ra khỏi phòng riêng, vừa lấy điện thoại di động ra, trực tiếp liên lạc với Tiều Lạt Bá.
[ Hạ An Nhiên: Cậu đã xác định được vị trí của cuộc điện thoại lúc nãy chưa?]
Ngày hôm qua, sau khi tính toán được rằng có người đứng sau Trình Lập, Hạ An Nhiên đã bắt đầu mưu tính.
Cô muốn tốc chiến tốc thắng, dùng tốc độ nhanh nhất để xử lý chuyện này.
Hôm nay tại sao cô lại muốn gặp Trình Lập?
Cô không chỉ cố gắng tìm ra kẻ đứng sau Trình Lập, mà cô càng muốn thông qua cuộc điện thoại của Trình Lập, nhờ Tiếu Lạt Bá xác định vị trí của người đứng phía sau, cô phải bắt được kẻ đứng phía sau.
Đây cũng là lý do tại sao lúc nãy cô lại nói nhiều với kẻ đứng phía sau như vậy.
Đơn giản là cô muốn trì hoãn thêm một chút thời gian, để Tiếu Lạt Bá có thế xác định vị trí chính xác.
Mà Tiểu Lạt Bá cũng không phụ sự kỳ vọng của Hạ An Nhiên.
[ Tiếu Lạt Bá: Chị Thất Thất thật là lợi hại, có thế lôi kéo đối phương trong thời gian dài như vậy, tôi đã xác định vị trí chính xác của đối phương, tôi sẽ gửi địa chỉ cho chị.]
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!