Hạ An Nhiên đợi ở trong phòng một lúc lâu.
Vốn dĩ cô đang suy nghĩ, Làng Mặc sẽ tới thăm đứa trẻ đáng thương “Gặp phải chuyện bắt cóc ” là mình.
Nhưng đã mấy tiếng trôi qua, đến buổi chiều cũng không thấy Láng Mặc tới.
Chẳng lẽ là lúc nãy cồ bày ra tư thế có vẻ bị thương quá nghiêm trọng, nên Lăng Mặc sợ không dám tới?
Hạ An Nhiên đi ra khỏi phòng, muốn đi lắc lư qua lại trước mặt Làng Mặc, để cho anh biết, thật ra thì trạng thái của mình cũng không còn tệ như trước.
Cô gõ cửa phòng sách một lúc lâu cũng không có ai mở cửa.
Hạ An Nhiên không khỏi cảm thấy hơi buồn bực, “Anh ấy không cỏ ở đây sao?”
Đúng lúc Tôn quản lên lầu kêu Hạ An Nhiên đi ăn một chút gì đó, khi nhìn thấy cồ đứng ỏ’ cửa của cậu chủ, ông ấy chủ động tiến lên nói: “Cậu chủ trở về không bao lâu thì đã ra ngoài, dường như cậu ấy có chuyện quan trọng gì đó cần
phải xử lý.
Hạ An Nhiên khẽ cau mày.
Dường như Lăng Mặc có gì đó không đúng!
Nếu anh rời khỏi càn hộ để xử lý công việc, thì không phải anh nên báo cho cô biết hay sao?
Chẳng lẽ là bởi vì chuyện này rất khẩn cấp? Là chuyện có liên quan đến Độc Phong sao?
Hạ An Nhiên cũng không suy nghĩ quá nhiều, cô cùng Tôn quản gia xuống lầu.
Ăn xong một chút gì đó, lúc cồ đang tản bộ tiêu thực ở trong sân, bỗng nhiên cô chú ý tới Quý Phong đang ở cách đó khồng xa, anh ta đang dùng một ánh mắt cực kỳ ai oán nhìn chằm chằm vào cô.
Đối mặt với sắc mặt của Quý Phong, Hạ An Nhiên hồ thẹn trong lòng, cô chủ động đi tới, trấn an nói: “Sau này tôi nhất định sẽ không tùy tiện rời khỏi tầm mắt của các người, được không?”
Vẻ mặt của Quý Phong rất nghiêm túc, “Mợ chủ, không phải là hồm nay tồi đã bày tỏ thái độ, tôi là người của cô rồi
hay sao? Nếu như cô muốn chuẩn bị điều bất ngờ cho cậu chủ, thì tôi tuyệt đối sẽ không nói cho cậu chủ biết, sao cồ lại không tin tôi như vậy?”
Hạ An Nhiên than thờ, cô khẽ nhẹ nhàng đồ lỗi cho anh ta, “Còn không phải là bởi vì trước kia anh bán đứng tôi quá nhiều lần hay sao, bây giờ tôi vẫn chưa chắc chắn, anh sẽ không mật báo!”
Quý Phong nghĩa chính ngôn từ nói:”… Bây giờ tôi đảm bảo với cồ, tôi tuyệt đối sẽ không mật báo!”
Hạ An Nhiên khẽ nở nụ cười,” ừ, nếu như sau này tôi muốn tạo điều bất ngờ cho cậu chủ nhà các người, thì tôi nhất định sẽ không lén lút nữa, tôi nhất định sẽ dẫn anh theo.”
Lúc này Quý Phong mới thoáng hài lòng, “Như vậy mới đúng chứ!” Sau đó anh ta không nhịn được mà thổn thức, “Lần này cô đột nhiên biến mất, thật sự là quá dọa người, lúc cậu chủ đuổi kịp đến tiểu khu của căn biệt thự kia, anh ấy giống như ước gì có thể đào được ba thước.”
Hạ An Nhiên biết sự quan tâm của Láng Mặc đối với mình…
Cô có thể tưởng tượng rằng trong tình huống đó, Làng Mặc có bao nhiêu lo lắng cuống cuồng.
Lần này là cô không cần thận.
Lúc ấy cô chỉ lo nhìn chằm chằm vào căn biệt thự kia, nhưng lại lơ là tình hình xung quanh, đến mức bị Độc Phong đạt được ý xấu.
Sau này bất kể là làm chuyện gì, thì cô vẫn nên suy nghĩ kỹ lưỡng hơn.
Lần này cô có thề thuận lợi trốn khỏi bàn tay của Độc Phong, có lẽ sau này sẽ không xảy ra lần thứ hai.
Vận may của con người luôn có lúc kết thúc, cô không thế dựa vào vận may quá nhiều lần.
Sau khi thổn thức xong, Hạ An Nhiên nhìn Quý Phong, “Sau
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!