Tác giả: Ninh Hải
Thể loại: Ngôn tình, sủng, ngược
Hạ An Nhiên, người được Lăng Mặc ôm, nhìn sững sở, Khiêu vũ?”
Cô ấy lắc đầu từ chối, “Tôi không khiêu vũ Khiêu vũ có giúp cô làm nghiên cứu tốt hơn không?
Tại sao phải khiêu vũ?
Lăng Mặc không nghĩ tới chuyện anh chủ động mời cô khiếu vũ mở màn lại bị cô từ chối.
Lăng Mặc mặt bình tĩnh, siết chặt bàn tay mảnh khảnh của cô, càng thêm mạnh, ” Khiêu vũ với tôi” Hạ An Nhiên vẻ mặt nghi hoặc “ Tôi với anh có quen biết sao?”
Sau đó …
Hạ An Nhiên phát hiện ra là thật sự có quan hê!
Vòng tay Lăng Mặc ôm eo cô ấy bước vài bước đến trung tâm của bữa tiệc.
Sau đó, khi âm nhạc vang lên, cô ấy cảm thấy mình giống như một con búp bê trong tay Lăng Mặc.
Rõ ràng là cô ấy không làm gì cả, nhưng dưới sự dìu dắt của anh ấy, cô ấy có thể nhảy ra những bước nhảy quá hỗn tạp, không hề làm mất mặt Hạ An Nhiên người không thể nhảy được, sửng sốt, Như thế này cũng được sao?”
Lăng Mặc không khỏi thở dài một hơi, liếc nhìn con mèo hoang nhỏ ngốc nghếch Hạ An Nhiên Cô đang nghi ngờ tên điên này !
!
!
Tuy nhiên, Hạ An Nhiên vẫn làm quen và hợp tác tốt.
Cho dù đó là một con rồi, cô ấy cũng sẽ là một con búp bê rồi xinh đẹp nhất …
Việc Lăng Mặc cùng Hạ An Nhiên khiêu vũ mở màn đã khiến vô số khách mời sửng sốt.
Trước đây, sau khi phát biểu khai mạc lễ kỷ niệm của tập đoàn Lặng Thị kết thúc, anh ấy đi thẳng vào tiệc chính, nhưng lần này sau khi kết thúc bài phát biểu còn có một điệu nhảy mở màn.
Khiêu vũ mở màn có ý nghĩa vô cùng đặc biệt, nói chung là chỉ có chủ tiệc mới đủ tư cách.
Bây giờ, chẳng phải Lăng Mặc đã khẳng định cô gái này là nữ chủ nhân bữa tiệc sao?
!
Nhiều vị khách đổ dồn ánh mắt vào Hạ An Nhiên, và họ đều có chung một câu hỏi trong lòng – cô gái này là ai!
Mễ Thiên Thiên là bạn của Giang Nhụy Nghiên ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo, “Không phải là Thiếu gia Lăng Mặc mở màn khiêu vũ với cô sao?
Ở đâu ra cô gái đó vậy, cô ấy có tư cách gì?”
Giang Nhụy Nghiên nói khẽ: “Đây là ngày kỷ niệm của tập đoàn Lăng Thị.
Mở màn vũ hội như thế nào đã có sắp xếp?
Lăng Mặc tự biết chừng mực” Mễ Thiên Thiên bất mãn, “Tôi chỉ vì thấy cô không vui thôi” Giang Nhụy Nghiên mỉm cười dịu dàng, vẻ mặt bình thản như không quan tâm chút nào, Mễ Thiên Thiên không ngờ Nhụy Nghiên lại bình tĩnh như vậy, ánh mắt lại nhìn vào Hạ Án Nhiên, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng …
Âm nhạc kết thúc.
Lăng Mặc dìu Hạ An Nhiên, uyển chuyển dừng lại giữa bữa tiệc, tạo nên một lời cảm ơn hoàn hảo.
So với sự điềm tĩnh của Lăng Mặc, tình hình của Hạ An Nhiên không tốt lắm, cô ấy là người không thích chuyển động nhiều, sau một vòng.
Hơi thở không ổn định, lỗng ngực lên xuống liên tục.
Lăng Mặc chán ghét: ” Thể lực kém vậy sao?”
Hạ An Nhiên vừa dựa vào vai Lăng Mặc muốn hít thở một hơi, lại nghe thấy lời nói chán ghét của anh ……
Giây tiếp theo, cô lập tức “ Không còn chút năng lượng” nào, người cô lắc lư sắp ngã, rồi dựa vào cơ thể của Lăng Mặc.
Sau đó, cô bày ra một tư thế vô cùng yếu ớt.
“Woo, anh nói đúng, tôi thể chất không tốt, sau này đừng bắt tôi phải làm việc với cường độ cao như vậy, tôi mệt mỏi, chịu không nổi, thật sự chịu không nổi….
Anh đỡ tôi một lát, tôi sắp bại liệt rồi” Nói vừa xong, cô ngã mình vào người Lăng Mặc.
Hừm, cho dù tôi ghê tởm cũng muốn bức chết anh, để anh từ từ cảm nhận được áp lực cuộc sống!
Lăng Mặc hai mắt tối sầm, thật là đau đầu, rốt cuộc anh vừa rồi tùy tiện nói cái gì, để cho con mèo hoang phải diễn như vậy?
Đưa cánh tay ôm lấy cô gái đang dính lấy mình, lập ra một kế hoạch, “Ngày mai cùng nhau rèn luyện thể lực” Hạ An Nhiên vốn là “không xương”, trong giây lát liền khôi phục lại, nhướng mảy, trợn to hai mắt từ chối, “Không cần!”
Vị tư bản không biết xấu hổ này trước đây không thích có ăn quá nhiều, hiện tại lại dẫn cô đi tập thể dục, không phải là muốn cô chết cho rồi sao?
Lăng Mặc lạnh lùng nói: “ Cái gì mà không cần, cùng tôi vận động đi?”