Hạ An Nhiên chuẩn bị hai món tráng miệng, sau đó cô vui vẻ đi tìm Lăng Mặc.
Nhưng đối mặt với Hạ An Nhiên muốn ra ngoài, sắc mặt của Quý Phong hơi xoắn xuýt và khó coi, anh ta cũng nhỏ giọng đề nghị, “Mợ chủ, cô không nên đi ra ngoài, tôi sẽ đích thân đưa tâm ý của cô đến trước mặt cậu chủ.”
Chuyện của Độc Phong đã khiến cho Quý Phong vẫn còn sợ hãi cho đến bây giờ.
Hơn nữa, bây giờ những thành viên khác của Độc Phong vẫn còn chưa bắt được, nếu như đối phương biết, hai thành viên của Độc Phong bị bắt vì mợ chủ, nói không chừng cơn tức giận của hai thành viên tự sát sẽ dồn lên trên người mợ chủ.
Tình huống hiện tại của mợ chủ đặc biệt nguy hiểm, cô vẫn nên ở trong nhà họ Lăng, như vậy là an toàn nhất!
Hạ An Nhiên cũng biết sự lo lắng của Quý Phong, “Tôi chỉ đến tập đoàn Làng Thị, tôi không đến những nơi khác, chẳng lẽ Độc Phong còn dám đến tập đoàn Láng Thị để bắt tôi?”
Quý Phong nói ra sự nghi ngờ, “Nếu Độc Phong chặn đường của chúng ta ỏ’ giữa đường thì sao?”
Hạ An Nhiên ném cho anh ta một ánh mắt xem thường, “Anh không thể nghĩ tới tốt cho tôi sao? Tại sao trong đầu anh đều là tôi bị Độc Phong bắt đi?”
Quý Phong yếu ớt than phiền, “Còn không phải là bởi vì bây giờ cồ đang nguy hiểm nhất hay sao?”
Hạ An Nhiên:”, . .”
Lý do này rất đúng, nhưng cỏ một số việc, cô vẫn muốn nói rõ trước mặt Lăng Mặc, mà không phải là thông qua điện thoại.
Dĩ nhiên. . .
Tính cô hay nôn nóng, cô càng không đợi được đến buổi tối, đến khi Làng Mặc trở về rồi mới nói! ! !
Bây giờ cô muốn ở cùng người đàn ông của mình, người đàn ông mà cô yêu thưomg thân mật nhất ngay lập tức!
Hạ An Nhiên nói với thái độ cương quyết: “Nếu anh không đưa tôi đi, thì tôi sẽ lén rời đi, vậy nguy hiểm có khi còn lớn hơn. . . Có hai con đường, anh chọn đi!”
vẻ mặt của Quý Phong tràn đầy bế tắc: “Mợ chủ, cô không thế gài bẫy tôi như vậy!”
Nhưng sau khi nghĩ đến bản lĩnh của mợ chủ nhà mình, nói không chừng cô thật sự có thể lén lút chạy ra ngoài.
Sau một lúc trầm mặc, Quý Phong chỉ có thẻ tạm thòi nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mà thuận theo tâm tư của mợ chủ, anh ta khồng yên lòng và gọi thêm mấy người vệ sĩ tới.
Ngay sau đó. . .
Đoàn xe của Hạ An Nhiên ra ngoài lần này rất hùng hậu oai nghiêm, khoảng mười người, bốn chiếc xe!
Đến cao ốc của tập đoàn Láng Thị, bởi vì Hạ An Nhiên đã có thẻ, nên cô không gọi điện thoại cho Thu Tử Châu, cũng không liên lạc với Lăng Mặc, cồ đi thẳng đến phòng làm việc của chủ tịch ở trên lầu.
Khi cô đi tới cửa, cô nhìn thấy cửa phòng làm việc của Làng Mặc lại hơi rộng mở.
Cô không nhịn được mà cau mày oán thầm: “Thu Tử Châu làm trợ lý đặc biệt kiểu gì thể, sao anh ta không đóng kỹ cửa, anh ta muốn đề cho người khác đi thám Lăng Mặc làm việc mọi lúc mọi nơi hay sao?”
Ngay khi Hạ An Nhiên chuẩn bị bước vào, cô đột ngột nghe thấy âm thanh được truyền tới từ bên trong.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!