Chuyến đi lần này của Lăng Mặc đến thị trấn rất đột ngột.
Nhưng, Thu Tử Châu là một người trọ’ lý đặc biệt có trình độ đạt chắt lượng, lúc đầu khi Láng Mặc muốn mua mảnh đất của cô nhi viện kia, thì anh ta đã mua một cán nhà trong thị trấn.
Chính là đề phòng lão đại bổng nhiên có hứng thú gì đó, muốn đi đến nơi mà chị dâu đã từng sinh hoạt, nhìn vật nhớ người.
Không ngờ, nó đã được dùng tới nhanh như vậy.
Tài xế lái xe đến nơi ở.
Mãi cho đến khi Làng Mặc xuống xe, người tài xế mới từ từ thả lỏng từ trong tâm trạng căng thẳng.
Anh ta cũng không biết bên trong cô nhi viện kia đã cỏ thứ gì kích thích cậu chủ, từ sau khi anh đi ra khỏi cô nhi viện, trạng thái của anh đã trỏ’ nên cực kỳ không đúng, giống như anh đang muốn giết người.
Lúc tài xế xuống xe, anh ta còn hơi run rẩy.
Mà Thu Tử Châu – người sắp xếp các công việc lớn nhỏ ở thành phố Lồ Hải, cũng tình cờ tới đây.
Sau khi đến nhà, anh ta lập tức nhìn thấy tài xế cực kỳ sợ hãi bất an, anh ta đi tới, “Cậu sao thế, bị dọa sợ à!”
Tài xế chỉ vào trong nhà, yếu ớt nói: “Hôm nay tâm trạng cùa cậu chủ thật sự không tốt.”
Thu Tử Châu rũ mắt, “Sau khi chị dâu rời đi, cậu đã nhìn thấy tâm trạng của anh ấy tốt lên chưa?”
Tài xế hốt hoảng nói: “Hôm nay tâm trạng của cậu chủ còn kém hơn!”
Thu Tử Châu cau mày, hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Tài xế lắc đầu rất vồ tội, “Tôi không biết gì hết, từ sau khi cậu chủ đi ra khỏi cô nhi viện, thì tình trạng của anh ấy rất tồi tệ.”
Thu Tử Châu:”…”
Mặc dù không rõ nguyên nhân cụ thể, nhưng nhất định là có liên quan đến chị dâu.
Chỉ có những chuyện liên quan đến chị dâu, thì cảm xúc
cùa lão đại mới có thể chập chờn như vậy.
Nghĩ đến ba tháng trước, khi anh ta biết được tình hình thật sự về cơ thể của lâo đại từ trong miệng của Phó Tân, Thu Tử Châu lập tức đi vào nhà với sắc mặt nghiêm trọng.
Anh ta gặp được Láng Mặc ở bên trong phòng khách.
Giờ phút này Láng Mặc đang thống khổ đỡ trán, trên mặt tràn đầy khí thế tàn ác, ngoài ra nó còn hiện ra vẻ uể oải.
Thu Tử Châu tiến lên, lo lắng nói: “Lão đại, trước khi anh tìm được chị dâu, anh có thể bảo vệ cơ thế thật tốt không?”
Làng Mặc chịu đựng cơn đau đầu, anh ngước mắt lên, dặn dò Thu Tử Châu: “Cậu hãy tiếp tục liên lạc với tràn đầy lệ khí, bảo bọn họ cổ động tuyên truyền chuyện cô nhi viện bị san bằng, buổi chiều ba ngày sau, nó sẽ bị phá hủy!”
Lúc đầu Thu Tử Châu còn không biết tại sao lão đại lại muốn san bằng cô nhi viện kia.
Nhưng sau khi đối mặt với hàng loạt dặn dò của lão đại, sao anh ta còn có thể không biết?
Đây là anh muốn khiến cho chị dâu tới.
Thu Tử Châu: “Trên đường tôi tới đây, tôi đã liên lạc với ZF địa phương, bây giờ bọn họ đang mở còi xe, tuần hoàn tuyên truyền ửo trong thị trấn… Những người nên biết, cũng sẽ biết tin tức này.”
Làng Mặc gật đầu, anh đứng dậy từ vị trí của mình, “Chuyện về sau, cậu hãy đi sắp xếp đi.”
Sau khi bỏ lại lời này, anh lập tức đi vào phòng.
Sau khi vào phòng, sắc mặt của Làng Mặc dần dần trở nên tái nhợt, anh cảm thấy nhức đầu khó mà kiềm chế được!
Ỏ’ cán phòng nhỏ đó, anh đã nhìn thấy cánh cửa đầy vết
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!