Nhà cũ.
Sau khi Láng Mặc trở về từ cô nhi viện, anh lập tức bực bội ở trong phòng.
Mặc dù trước khi đến đó anh đã biết khả năng mèo hoang nhỏ xuất hiện cũng không quá lớn.
Nhưng cuối cùng cô thật sự khồng xuất hiện, điều này vẫn rất ảnh hường đến cảm xúc cùa Lăng Mặc.
Bây giờ chỉ còn chưa đầy mười ngày nữa là tới bảy tháng.
Anh phải làm thế nào mới có thể tìm được cô?
Bây giờ tình trạng thân thể của cồ cực kỳ tệ hại, nếu anh không tìm được cô, cô sẽ nhiễm phải độc tố!
Lầng Mặc ngồi ở trong phòng rất lâu, mãi cho đến gần tối thì anh mới đi ra ngoài.
Thu Tử Châu muốn an ủi anh.
Nhưng Lăng Mặc mở miệng trước, “Trở về thôi.”
Thu Tử Châu sửng sốt một lát, “Trở về? Lô Hải?”
Lăng Mặc đi thắng đển vị trí đậu xe.
Thu Tử Châu:”. . .”
Lão đại chính là một người tự do phóng khoáng, lúc đầu anh trì hoãn tất cả mọi chuyện của tập đoàn để đi tới nơi này, mà bây giò’ anh lại muốn trở về thành phố Lô Hải trong thời gian rất khuya.
Nhưng Thu Tử Châu nhanh chóng sắp xếp.
Gần con đường mênh mông của thị trấn, mười chiếc xe đang chạy về hướng thành phố Lô Hải.
Khi lái xe đến ngã tư đường quốc lộ, chiếc xe đi đầu bỗng nhiên dừng lại, sau đó chính là hàng loạt tiếng súng mãnh liệt.
Con đường yên tĩnh lập tức nồ tung, trận ác chiến đã nồ ra.
Hạ An Nhiên về đến nhà.
Mặc dù tay cồ bị thương, nhưng việc này không cản trở cồ
nấu canh uống thuốc bồ.
Nhưng cô chưa kịp uống canh bồ vào trong miệng thì cô nghe thấy tiếng ác đấu cách đỏ không xa.
Trải qua một lần tập kích nên sắc mặt của Hạ An Nhiên lập tức trầm xuống.
Sao thị trấn nhỏ này lại xảy ra giao chiến hỏa lực?
Khả náng duy nhất là có người tập kích Láng Mặc!
Hạ An Nhiên không hề nghĩ ngợi chuyện gì, cô đỡ bụng chạy ra ngoài cừa.
Cô biết có người ở bên cạnh bảo vệ Lăng Mặc, tên cẩu đàn ông đó cũng không phải một người đoản mệnh.
Nhưng cô vẫn không thể kiềm soát được, cô chỉ muốn đi xem thử tên cẩu đàn ông đỏ. . . cỏ xảy ra chuyện hay không.
Nơi xảy ra chuyện cũng không quá xa chỗ ờ của Hạ An Nhiên.
Trên đường tới đây, cô nghe thấy âm thanh giao đấu dần dần dừng lại.
Trái tim cô càng thắt chặt hơn.
Những người đó đã không tập kích thành công, đúng không?
Đầu óc của Hạ An Nhiên hò hét hỗn loạn, trong đầu cô chỉ còn lại một suy nghĩ, cô phải nhanh chóng đến nơi đã xảy ra chuyện.
Cô đã đến gần nơi xảy ra chuyện.
Hạ An Nhiên nhìn từ phía xa, rất nhiều người đã ngã trên mặt đất.
Còn có mấy chiếc xe đã bị đạn bắn đến mức thay đồi hình dạng.
Ánh mắt của cô rơi vào một chiếc xe màu đen.
Cô nhớ đó là chiếc xe mà Làng Mặc thích nhất, trong ngày thường anh chỉ thích ngồi chiếc xe kia để đi làm, mà chiếc xe kia là một chiếc xe chống đạn, theo lý mà nói, nó không thể bị đạn bẳn thủng.
Nhưng bây giờ trên xe xuất hiện rất nhiều dấu đạn, cũng bời vì bị va chạm nên nó đã thay đổi hình dạng nghiêm trọng.
Có người đang cố gắng muốn kéo người ở trong xe ra.
Hô hấp của Hạ An Nhiên cũng dừng lại.
Lăng Mặc xảy ra chuyện? ! !
Vốn dĩ Hạ An Nhiên chỉ muốn đến xem tình huống từ phía xa để chắc chắn rằng Làng Mặc không sao.
Nhưng khi cô nhìn thấy cảnh tượng này, cô không thể kìm nén cảm xúc, cô chạy về phía hiện trường xảy ra chuyện với những giọt nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.
Sự xuất hiện của cô đã làm cho vệ sĩ chú ý, một số vệ sĩ lập tửc dùng súng chì về phía cô, cảnh cáo nói: “Không được phép đến gần!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!