Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

5 giờ chiều.

Bệnh viện thông báo Hạ An Nhiên đến một phòng họp.

Hạ An Nhiên đi cùng Lư Tụ.

Bên trong phòng họp có một chiếc bàn hình vuông.

Một bên là nhân viên điều tra đang ngồi, còn bên kia là Lư Tụ, Hạ An Nhiên còn có A Lỵ.

Người phụ trách vụ việc này nói với Hạ An Nhiên bằng giọng điệu nghiêm túc:” Cô Hạ An Nhiên, sự nghi ngờ của cô là chính xã, túi truyền nước biển kia thật sự có vấn đề, một số nước thuốc kích thích chuyển dạ đã được thêm vào.”

Sau khi Hạ An Nhiên nghe xong, cô siết chặt hai tay.

Bây giờ cô mới mang thai chưa đầy bảy tháng, lúc này nếu cô dùng thuốc thúc giục sinh, thì chắc chắn nhóc con trong bụng cô sẽ lành ít dữ nhiều.

Hạ An Nhiên lạnh lùng liếc nhìn A Lỵ.

Sau khi A Lỵ nghe thấy câu trả lời này, sắc mặt của cô ta đã trở nên tái nhợt.

Người phụ trách nhìn về phía A Lỵ, “Trải qua sự điều tra tỉ mỉ cùa chúng tôi, chỉ có một mình cô chạm vào túi truyền nước biển kia, nói đi, tại sao cô lại muốn hại cô Hạ An Nhiên.”

A Lỵ cắn môi.

Sau một lúc trầm mặc, khi ở mọi người không kịp đề phòng, cô ta lập tức ôm lấy bắp đùi của Lư Tụ.

“Bác sĩ Lư Tụ, là cồ đã nói với tồi, chỉ cần làm theo những gì cô nói, thì cô sẽ giúp tôi chuyển đến bệnh viện tư nhân tốt nhất ở Kinh Đồ để làm y tá, cô còn nói với tôi rằng, đó chỉ là một loại nước thuốc bình thường, sẽ không trí mạng. . . Tại sao cô có thể lừa gạt tồi!”

Đối mặt với dáng vẻ khóc sướt mướt của A Lỵ, Lư Tụ hoàn toàn giật mình, “Tôi bảo cô thêm nước thuốc thúc giục sinh sản khi nào? Trên đơn thuốc mà tôi đưa cho cô, cũng không có thuốc thúc giục sinh sản!”

A Lỵ khóc nức nở nói: “Dĩ nhiên trên tờ đơn kia sẽ không có, là cô bí mật bảo tôi thêm vào. Cô nói, mặc dù Hạ An Nhiên là một bệnh nhân đặc biệt, nhưng tình huống của cô

ta là không thề cứu nồi, thay vì thai chết ở trong bụng, thì chi bằng khiến cho cô ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn càng sớm càng tốt, như vậy sẽ không có ai nói rằng cô không giỏi y thuật, chỉ có thể trách cô ta đến bệnh viện điều trị quá muộn. ”

Sắc mặt của Lư Tụ lúc trắng lúc xanh, “Cô đang nói bậy!”

A Lỵ lấy điện thoại ra, “Tôi còn đặc biệt ghi âm lại cuộc nói chuyện phiếm của chúng ta! Bây giờ cấp trên đã điều tra, tôi thật sự không thể giấu giếm được nữa! Nếu không, tồi phải gánh lấy tội danh này giúp cô!”

Sau khi nói xong lời này, A Lỵ nhanh chóng mỏ’ một đoạn ghi âm ở trong điện thoại di động ra, cô ta nhấn nút phát ghi âm.

Bên trong truyền đến cuộc đối thoại của Lư Tụ và A Lỵ.

Thông qua cuộc đối thoại, dường như Lư Tụ thật sự hứa hẹn với A Lỵ, chỉ cần cô ta làm tốt chuyện lần này, thì cô ấy có thể giúp giới thiệu A Lỵ đến một bệnh viện tư nhân tuyệt vời ờ Bắc Kinh.

Đối mặt với đoạn ghi âm đột ngột, các điều tra viên đều lần lượt nhìn vào Lư Tụ.

Lúc này Lư Tụ cũng khó cãi.

Hạ An Nhiên nhìn dáng vẻ giận dữ của Lư Tụ, cô nhìn vào A Lỵ, “Chất lượng tổng hợp giọng nói của cô trong đoạn ghi âm này không được tốt lắm! Khi tôi còn làm trinh thám, tôi có quen biết một nhân viên kỹ thuật rất giỏi về việc giám định phân tích họp thành giọng nói, tôi sẽ nhờ cậu ấy xừ lý lại giọng nói của cô và khôi phục lại giọng nói thật sự.”

Các điều tra viên cau mày, trong giọng nói cũng có thề có vấn đề?

Mà A Lỵ càng trợn tròn đôi mắt.

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement