Ba mẹ Hàn cũng quay về, để lại một gia đình gồm ba người và dì Tề.
Dì Tề từ hôm nay trở đi sẽ sống tạm trong căn hộ, phòng chứa đồ được thu dọn một chút, mua thêm giường mới, cho dù đó là phòng ngủ tạm thời của dì.
Hàn Lận Quân đã lắp trước một camera theo dõ trong phòng của đứa bé, màn hình này được kết nối với phòng chứa đồ và điện thoại di động của Hàn Lận Quân, để họ có thế kiếm tra tình hình của đứa trẻ bất cứ lúc nào.
Chuyện thức đêm cứ giao cho dì Tề, dì ấy chủ yếu chịu trách nhiệm chám sóc đứa trẻ vào ban đêm, để không ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của Hàn Lận Quân, pha sữa bột cho đứa bé.
Trước khi đi ngủ, Hàn Lận Quân vẫn phải thoa dầu ô liu cho Lâm Tu như hàng ngày, mặc dù đã sinh con thành công nhưng bụng của cô đã bị hóp lại trước đỏ nên hiện tại da cô rất lỏng, cô cần thoa dầu để phục hồi độ đàn hồi cùa nó.
Lâm Tu ngoan ngoãn nằm trên giường, nhìn Hàn Lận Quân lông mày mềm mại, trong lòng ấm áp, giơ chân đá lên eo anh, “Chồng
Hàn Lận Quân co rút eo, một tay túm lấy mắt cá chân của cô, nâng ánh mắt cảnh cáo liếc nhìn cô một cái, “Có chuyện thì nói, đừng chạm vào eo của anh!”
Lâm Tu mím môi, vô tội nói, Em không được sờ eo sao?”
Hàn Lận Quân cười khẽ,” Có thể sờ hay không, lâu như vậy em còn không biết sao? ”
Lâm Tu nghe được ỷ tứ trong lời nói của anh, đỏ mặt và lẩm bẩm nói,” Keo kiệt ~ ”
Hàn Lận Quân cong môi nói,“ Không keo kiệt, nếu em không muốn lo lắng hậu quả thì cứ tiếp tục thử xem.”
Lâm Tu:”… “Tức giận rút chân ra.
Hàn Lận Quân: “Vừa rồi gọi anh có chuyện gì?”
Lâm Tu: “Em muốn chơi điện thoại.”
Hàn Lận Quân: “Không được, mẹ nói, không tốt cho mắt của em.”
Lâm Tu: “Chẳng lẽ trong cả tháng ở cữ em không được chơi điện thoại sao?”
Hàn Lận Quân co một chân lên và treo tay còn lại trên đầu gối một cách lười biếng, “ừm hừm
Lâm Tu: “Vậy thì em muốn nói chuyện với Tiêu Nam thi phải làm thế nào? ”
Hàn Lận Quân Em muốn nói gì? Anh sẽ giúp em gửi.”
Lâm Tu nghiến ràng nói,” Em muốn nói chuyện với khuê mật của em về chuyện con gái, cho nên không thể để anh nhìn thấy!”
Hàn Lận Quân:” Sau này anh sẽ khỏa điện thoại của em!”
Lâm Tu:”… Sao anh lại chán ghét như vậy!”
Hàn Lận Quân:” Không, em thích anh.”
Lâm Tu:” Bây giờ em quyết định không thích!”
Hàn Lận Quân gật đầu,” ù’m, tính ra không phải chỉ thích, mà là yêu anh.”
Lâm Tu hoàn toàn không nói nên lời, một người có bao nhiêu tự kỷ mới có thể tự khen mình như vậy!
Để có thể trò chuyện với Tiêu Nam, Lâm Tu đã phải đồng ý
để anh thay mặt mình đánh máy.
Lâm Tu: “Anh nói với cô ấy, em sinh con.”
Hàn Lận Quân: “Chỉ như vậy?”
Lâm Tu:”…”
Hàn Lận Quân: “Được rồi, cử như vậy.”
Ngồi bên cạnh Lâm Tu, cầm di động của cồ, cúi đầu gõ: Tớ sinh.
Một lúc sau, Tiêu Nam trả lời: Thật không? Tại sao lại sớm hơn ngày dự tính rồi? Tớ còn nghĩ là còn chưa tới đâu, trai hay gái? Chúc mừng nha, chồng cậu khồng phải là vui vẻ
chết sao!
Hàn Lận Quân:Gằn từng tiếng một lặp lại cho Lâm Tu.
Lâm Tu:Thật là khó xử~
Liếc mắt nhìn người đàn ông một cái, cả giận nói: “Đúng vậy, vui vẻ giống như đứa ngốc luôn!”