Trong giấc mơ, Hạ An Nhiên muốn ông lão cho một câu trả lời.
Đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó đè lên người, Hạ An Nhiên giật mình mờ mắt.
Hạ An Nhiên kinh ngạc khi thấy Láng Mặc đã về từ khi nào và nằm lên người cô.
Co’ thể cô vốn đã yếu ớt, sao có thể chịu được sức nặng của một người đàn ông to cao như Láng Mặc?
Tuy một vài vết thương từ cuộc phẫu thuật trước đã lành, nhưng vẫn chưa lành hẳn.
Lăng Mặc đè lên, chạm vào vết thương khiến cô đau như búa bồ.
Hạ An Nhiên đặt tay lên vai Láng Mặc: “Đứng lên, anh làm em đau.”
Lăng Mặc dường như không nghe cô nói.
Hạ An Nhiên ngẩn người: Tên khốn này bị sao vậy?
Nghĩ đến việc anh ấy giả làm người thực vật và cố ý lợi dụng mình, Hạ An Nhiên nhận định tên khốn này có phải lại nồi lòng háo sắc rồi không?
Đã ăn chay lâu như vậy nên giờ muốn án thịt sao!
Nhưng cơ thể cô không chịu nổi ý nghĩa xấu xa đó của anh í..
ấy.
Hạ An Nhiên đỏ mặt mắng: “Anh có nhu cầu gì thì vào nhà vệ sinh giải quyết Hiện tại, sức khoẻ của em không tốt,
không thể thoả mãn anh.”
Đây là lời thật lòng.
Nếu thuận theo ý Lăng Mặc thì cô sẽ chết ở trên giường mat.
Tuy nhiên, sau khi Hạ An Nhiên dứt lời thì Lăng mặc vẫn không động đậy.
Thậm chí, anh còn siết chặt tay cô một cách thô bạo và khiến cô không cử động được.
Hạ An Nhiên sững sờ.
Hành động của Lãng Mặc vẫn chưa dừng lại ở đó.
Sau khi khống chế hai tay của cô, anh dùng tay kia xé rách quần áo cô.
Đối mặt với những hành động thồ bạo của Láng Mặc, Hạ An Nhiên nhận ra anh không chỉ đơn thuần là muốn làm chuyên đó, mà còn có gì đó không ổn.
Cô ngước lên nhìn vào mắt Lăng Mặc.
Lúc này cô mới chú ý đến trong mắt Làng Mặc đầy sự hung ác, đôi mắt đen kịt và đỏ ngầu như một con sói đói sắp ăn thịt người.
Hạ An Nhiên thấy có gì đó không ổn, sắc mặt trầm xuống: “Anh sao thế? Anh có nghe em nói không?”
Lăng Mặc nhìn Hạ An Nhiên chằm chằm không chút tính người.
Hạ An Nhiên đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “Có phải có người đánh thuốc anh ấy không?”
Nếu không Lăng Mặc sẽ không mất lý trí, thậm chí không nghe lời cô nói mà hành xử thô bạo với cô như vậy.
Hạ An Nhiên giãy giụa.
Một tay thoát khỏi sự trói buộc của Lăng Mặc và nhanh chỏng lấy túi quần áo của mình.
Dù không mang theo thuốc độc nhưng cô có mang một viên giải độc.
Ngoài việc giải độc, viên thuốc này còn có vài chức nàng bồ sung khác.
Nếu cô không thở được thì sau khi uống thuốc này, cô vẫn có thể nói vài lời cuối cùng với Lăng Mặc.
Không ngờ là bây giờ lại cho Láng Mặc dùng thuốc này.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!