Điều Tử biết được Lục Khà Tình là người phụ trách hậu cần nên mím miệng nói: “Chúng ta đều là người quen, cô nhìn công tác hậu cần cô làm cho chúng tôi xem, tôi thấy chả ưng tí nào.”
Điều Tử làm việc không lòng vòng, dù là người quen cũng nói thẳng.
Lục Khả Tình cười: “Tối nay mọi người qua đây, tồi đã chuẩn bị tiệc chào mừng.”
Điều Tử đói rồi nên cũng đi theo Lục Khả Tình đến nhà kho.
Sau khi anh Đao và nhóm của mình đi vào, họ thấy không có gì bên trong đó cả.
Ngay khi Điều Tử muốn phàn nàn, đột nhiên nhà kho xuất hiện một lối đi xuống.
Điều Tử sững sờ khi thấy cảnh tượng này.
Lục Khả Tình dẫn đường đi xuống.
Điều Tử mới phát hiện trong nhà kho thật sự ẩn chứa càn khôn.
Có một không gian ngầm khổng lồ bên dưới, so với nhà kho ảm đạm phía trên thì đây là một toà thành trì ngầm rộng lớn với ánh đèn rực rỡ.
Lục Khả Tình giải thích: “Căn cứ của chúng tôi tập trung vào việc giữ bí mật, vì vậy chỗ này trong mắt người ngoài chỉ là một bãi khai thác thôi.”
Anh Đao và A Huy không mấy ngạc nhiên.
Trước đó đã đoán được rằng cán cứ này không hề đơn giản khi thấy các chốt kiểm soát nghiêm ngặt.
Lục Khả Tình nhìn anh Đao và nhóm của anh ấy rồi giải thích: “Minh thiếu gia rất coi trọng việc phát triển lực lượng ở Đông Nam Á. Thực ra, cán cử này được thành lập vài năm trước, nhưng đến nay vẫn chưa có ai thích hợp để tiếp quản nhiệm vụ trọng đại này. Sau này đều nhờ vào mọi người.”
Ánh mắt của anh Đao thể hiện rõ niềm đam mê.
Chỉ cần nhìn vào việc xây dựng căn cứ này, anh có thể cảm nhận được rằng Minh thiếu gia chu đáo hơn nhiều so với Giang gia.
Nếu phát triển tốt thì ngày nào đó có thẻ trấn áp được thế
lực của Diêm Vương thiết lập ở Đông Nam Á. Đột nhiên lại cỏ động lực rồi
Anh Đao và nhỏm của anh ấy rất hài lòng, Lục Khả Tình cũng khẳng định chắc nịch rằng cô chỉ làm việc hậu cần và là người của Độc Phong.
Mâu thuẫn nội bộ lớn nhất đã không còn, vậy sau này mọi người cùng nhất trí đối ngoại.
Lưỡi kiếm của họ phải nhắm vào Lăng Mặc!
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Lục Khả Tình đưa nhỏm anh Đao đến khu vực nghỉ ngơi.
Khi Lục Khả Tình chuẩn bị về phòng, A Huy đã ngăn cô lại.
Sau khi vào phòng của A Huy, A Huy đã chủ động đưa một tách trà cho Lục Khả Tình: “Tôi nghĩ chúng ta có thể sẽ không gặp nhau trong một thời gian dài. Sao không nhắc với tôi chuyện lần trước cồ rời khỏi Lô Hải?”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!