Nghe Hi Linh mô tả, Lạc Lạc nhìn về phía cô.
Hi Linh nhìn Lạc Lạc: “Lão phu nhân rất ôn nhu vừa nãy
em nói nhầm!”
Lạc Lạc nhìn vẻ mặt bất lực của Hi Linh và không nói gì.
Hi Linh thở phào nhẹ nhõm rồi lẩm bẩm: “Đúng rồi, người đàn ồng đó hình như bị nhan sắc của tiểu thư hớp hồn nên sau khi cô đi, anh ta còn định đuổi theo!”
Trong lúc nói chuyện, Hi Linh liên tục nhìn Lạc Lạc.
Tiểu thư đẹp thế cơ mà!
Chẳng trách người đàn ông đáng sợ đó sau khi thấy tiếu thư thì không còn đáng sợ vậy nữa!
Lạc Lạc phớt lờ Hi Linh và nhìn ra ngoài.
Trước đây, cô từng đến thủ đô nước F.
Ba năm trước, sauu khi vụ khủng bố xảy ra ở thị trấn nhỏ đó, cô đã liên hệ với cơ sở y tế nhưng không có nhiều người đến, vậy nên cô chỉ có thể mời người ở đây.
Nghĩ đến một vài chuyện quá khứ khiến Lạc Lạc có chút phiền muộn.
Lúc này, đột nhiên Hi Linh thốt lên: “Tiểu thư, tiệm đồ ngọt kia siêu nồi tiếng, đồ ăn cũng rất ngon, chúng ta qua đỏ đi!”
Lạc Lạc không thấy hứng thú lắm với mấy món tráng miệng đó. Nhưng vẫn bảo tài xế dừng xe đề Hi Linh xuống mua: “Em mua đi!”
Hi Linh vui vẻ xuống xe đi mua.
Tiệm đồ ngọt đỏ phải xếp hàng, đoán chừng phải đợi cả tiếng đồng hồ.
Lạc Lạc thấy quảng trường gần đó rất yên tĩnh và thanh nhã, còn có nhiều bồ câu. Cô cảm thấy rắt thoải mái.
Cô xuống xe và đi về phía quảng trường.
Cô ngồi trên băng ghế ỏ’ quảng trường một lúc và cho mấy con bồ câu án.
Một lúc lâu sau, Lạc Lạc đứng lên và rời đi.
Lúc này, một người đàn ông cầm bảng vẽ đi tới và nói: “Cô ơi, tồi là hoạ sĩ. Cồ đẹp quá, có thể làm mẫu cho tôi được
không?”
Lạc Lạc lắc đầu: “Không có hứng.”
Cô quay đầu rời đi mà không chút do dự.
Vẻ mặt người đàn ông vô cùng tuyệt vọng.
Nếu một người phụ nữ xinh đẹp như vậy có thể là nàng thơ của anh thì nhất định anh sẽ vẽ ra những bức tranh nồi tiếng.
Anh vào vị trí và nhìn bức tranh trên bảng vẽ.
Vừa nãy chính là hình ảnh Lạc Lạc cho bồ câu ản.
Cô rõ ràng là một người phụ nữ cực kỳ thông minh, nhưng khi cho bồ câu án, khí chất của cô đã được kìm nén rất nhiều. Đám bồ câu vây lấy cô và tạo thành một khung cảnh động lòng người.
Bức tranh này rất đẹp!
Khi Lạc Lạc rời đi, vốn không hề để ý gần đó có một người đàn ông đi tới.
Người đàn ông này rất cỏ khí chất, vừa đến quảng trường, anh ấy đã lập tức thu hút những cô gái đến cho bồ câu ăn.
Vì đối phương quá lạnh lùng nên không ai dám bắt chuyện.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!