Sở Lạc lạnh lùng đối mặt với đám người cản đường mình.
Tưởng Lê đi đến bên cạnh đám chị em, kẻo cánh tay của cô ta ra hiệu bình tĩnh lại: “Hôm nay là sinh nhật của ông Lạc, có chuyện gì thì nhịn chút nào. Chỉ cần chúng ta biết khi nãy cô ấy bôi nhọ tôi là được rồi, không cần so đo với cô ấy.”
Đám chị em không cam tâm: “Cô bị người ta bồi nhọ thì sao có thề không so đo?”
Tưởng Lê dịu dàng nói: “Tôi chịu chút oan ức thôi mà.”
Đám chị em đồng thanh phối hợp: “Cô quá lương thiện đó!”
Sau khi Tưởng Lê và đám chị em dứt câu, họ nhìn qua Sở Lạc: “Chuyện hôm nay coi như kết thúc. Có điều tôi hy vọng rằng sau này cô nên đối xử tốt với người khác hơn chút Dù cô là vợ của Láng đại thiếu gia, cũng không
nên làm ầm lên trong tiệc sinh nhật của người khác như vậy.”
Sỏ’ Lạc nghe vậy, cô giơ ngón cái lên.
Xem này, lời nói của đối phương rất khách sáo. Không chỉ
táng thiện cảm trước mặt Lạc phu nhân, mà còn chà đạp cô không thương tiếc. Chuyện này khiến Sở Lạc vô cùng căm hận.
Lúc này, Tưỏ’ng Lê tỏ ra phong thái hào phóng, nho nhã của một nữ chủ nhấn.
Hôm nay, Lạc phu nhân mời đến nhiều quý cô như vậy; không chỉ để chúc mừng sinh nhật ông Lạc, mà còn để tìm vợ cho con trai cà của Lạc gia – Lạc Ngạn.
Tưởng Lê cũng muốn lên kế hoạch trong tương lai cho bản thân, cỏ thể Lạc phu nhân sẽ cỏ cái nhìn khác về cô khi cô thẻ hiện tốt như vậy.
Dù không lọt vào mắt xanh của Láng đại thiếu gia thì ít ra cô cũng có thể trở thành con dâu của Lạc gia.
Tính ra hôm nay phải cảm ơn con hồ ly tinh trước mặt vì đã cho cô cơ hội tốt như vậy.
Lạc phu nhân nhìn vở kịch trước mặt, còn không rõ có chuyện gì sao?
Bà lạnh lùng nói vó’i trợ lý: “Gọi bảo vệ tới!”
Tưởng Lê nghe thấy Lạc phu nhân lạnh lùng nói, nhất thời
vui mừng khôn xiết.
Việc chà đạp con hồ ly tinh này có tác dụng rồi, Lạc phu nhân đang muốn đuổi cô ta đi.
Việc hồ ly tinh chủ động rời đi hay bị Lạc phu nhân đuổi đều cỏ sự khác biệt rất lớn.
Đến khi đó, hồ ly tinh đừng hòng nghĩ đến chuyện làm loạn!
Đoán chừng khi Láng đại thiếu gia biết chuyện này, cũng sẽ không hài lòng vì con hồ ly tinh này đã làm bẽ mặt anh.
Một lúc sau, bảo vệ đến.
Tưởng Lê thấy nhiều nhân viên bảo vệ đi tới, cồ chủ động đến trước mặt Lạc phu nhân và cố tình bày ra bộ mặt ân cần nói: “Lạc phu nhân, hôm nay là sinh nhật của ông Lạc. Không cần nồi giận vì những người vớ vần này, không đáng đâu.”