Sở Lạc thấy dáng vẻ không chút do dự của Lăng Mặc, trên khuôn mặt lạnh lùng của cô tràn đầy sự giễu cợt: “Trước kia nghe ba mẹ tôi nói Láng đại thiếu gia là người khôn ngoan và rất có nàng lực, tôi còn thực sự cho rằng anh là người rất lợi hại Nhưng tiếp xúc với anh mấy lần thì chỉ có vậy
thôi! Có điều ở trước mặt phụ nữ, anh chì là hạng người tuỳ tiện nói ra những lời ngon ngọt mà thôi.”
Lời nói của Sở Lạc đầy khinh bì.
Rõ ràng cô đang chì trích Làng Mặc là kẻ lưu manh lừa gạt phụ nữ.
Lăng Mặc nhìn Sở Lạc và kiên định nói: “Anh không hề lừa dối em.”
Trước kia cảm thấy tên khốn này không biết nói những lời tình cảm, là một người đàn ông thắng thắn.
Bây giờ mới phát hiện sao lại không biết nói những lời tình cảm chứ?
Cuối cùng, cô chỉ là một quân cờ của anh ta.
Cô đã bị gạt một lần, bây giờ sao có thể dễ dàng bị anh ta
gạt tiếp?
Sở Lạc từ từ mặc đồ vào, vuốt lại mái tóc bù xù bị Lăng Mặc làm rối và ôn tồn nói: “Mẹ tôi nói đàn ông không có gì tốt, quả nhiên là vậy! Đến Lăng đại thiếu gia cũng thế!”
Lăng Mặc khẽ cau mày.
Rõ ràng anh đã đưa ra chứng cử chỉ đích danh cô là mèo hoang nhỏ, nhưng cô lại nhắc đi nhắc lại mình là người của Sở gia, chẳng qua là cồ không muốn thừa nhặn thôi.
Láng Mặc cỏ chút khỏ chịu: “An Nhiên, chỉ khi ỏ’ trước mặt em, anh mới như vậy.”
Sở Lạc nghe đến từ “An Nhiên” liền nói: “Lăng đại thiếu gia, tôi thừa nhận là hôm qua đã cho Hà Dĩ Mai uống thuốc, nhưng cơ thể tồi không khoẻ nên người nhà bảo tồi đem thuốc theo đề đề phòng. Ai ngờ chỉ có một viên thuốc mà lấy đó làm chửng cứ nói tôi là Hạ An Nhiên? Ý của Láng đại thiếu gia là chỉ cần trong tay ai có thuốc thì đều là Hạ An Nhiên? Làng đại thiếu gia, thì ra đây là cách anh xác nhận người vợ quá cố của mình! Chuyện này đặc biệt thật đấy!”
Lăng Mặc tiến về phía Sờ Lạc và nói: “Tất nhiên anh có rất nhiều cách để nhận ra vợ mình.”
Thực sự cô chỉ muốn móc mắt tên khốn này thôi.
Khi cô định đáp lại thì đột nhiên nghe thấy tiếng động gì đó.
Đội Bạch Hồ vẫn luôn âm thầm bảo vệ cô, đã lâu như vậy mà không thấy cô quay về nên bọn họ đi kiếm.
Sở Lạc nhìn chằm chằm Láng Mặc đang tới gần, trong nháy mắt liền không thấy Lăng Mặc đâu.
Lần này, Lăng Mặc không ngăn cản Sở Lạc.
Dù Sở Lạc hết lần này đến lần khác phủ nhận thân phận của mình, nhưng bây giờ anh đã chắc chắn rằng cô chính là mèo hoang nhỏ.
Anh biết rằng mèo hoang nhỏ chỉ đang gây rối để trả thù anh mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!