Tác giả: Ninh Hải
Thể loại: Ngôn tình, sủng, ngược
Chương 174: Ao còn thiếu cái
Hạ An Nhiên đã khóc khi nhìn thấy Bùi Kì,” Tên xấu xa đó không phải là con người!”
Bùi Kì bối rối, Anh ấy lại gây chuyện gì cô nữa sao?”
Hạ An Nhiên vốn dĩ muốn nói hết với Bùi Kì.
Nhưng lại tưởng tượng vì kể hết mọi chuyện với Bùi Kì nên hôm nay miệng mới chua xót như vậy nên liền im lặng một cách khôn ngoan.
Ngay cả khi Lăng Mặc không có ở đó, cô vẫn nên thận trọng.
Hơn nữa, bây giờ miệng cô ấy đang lở loét không muốn nói chuyện gì cả!
Bùi Kì cũng không hỏi thêm bất kì điều gì nữa, kéo Hạ
An Nhiên một cách hào hứng: “Nào, chúng ta bắt đầu hóa trang đi.”
Hạ An Nhiên nghi hoặc, “Hóa trang? Ý cô là gì?” “Không phải chúng ta sẽ tham gia triển lãm hoạt hình sao? Đương nhiên, chúng ta cần trang phục và đạo cụ.”
Hạ An Nhiên:”… Tôi cứ như vậy đi không được sao?”
Bùi Kì: “Có thể được, nhưng hóa trang một chút sẽ tốt hơn, hơn nữa khuôn mặt xinh đẹp của cô mà xuất hiện tại triển lãm hoạt hình, chắc chắn là lên top 1 hot seach.”
Hạ An Nhiên trước giờ luôn ở trong phòng nghiên cứu làm việc, hầu như không bao giờ ra ngoài.
Ngay cả khi ra ngoài cũng đeo khấu trang, cố gắng giảm thiếu cảm giác tồn tại của mình đến mức không ai phát hiện ra.
Bốn năm đại học bắt đầu bằng việc không có cảm giác tồn tại, kết thúc cũng không có cảm giác tồn tại, đến nỗi trong trường không ai nhận ra có một người như cô.
Có thể tránh được một số phiền phức không đáng có. Hạ An Nhiên cũng rất vui, mặc cho Bùi Kì tùy ý tung hoành.
Bước vào phòng quần áo của Bùi KÌ.
Hạ An Nhiên hiểu tại sao Bùi Kì lại hẹn địa điểm gặp mặt tại nơi ở của cô ấy. Bùi Kì đã chuấi bị trước một bộ trang phục đặc biệt cho cô, sau khi mặc vào, Hạ An Nhiễn nhìn bộ dạng mới, khóe miệng giật giật vài cái.
Nhưng Bùi Kì nhìn Hạ An Nhiên ở trước mặt với mái tóc bạc trắng, đeo khấu trang, mặc mộ1 bộ vest, trong mắt cô ấy bẫy giờ đầy là các vì sao.
Cô không hiểu, rõ ràng cô đã che gần hết khuôn mặt của Hạ Ăn Nhiên, còn quần áo kin cổng cao tường che cả người cô ấy.
Nhưng tại sao cô ấy vẫn tuyệt vời và xinh đẹp như vậy, Bùi Kì liền cảm thấy Hạ An Nhiên là tuyệt sắc mĩ nam.
Bùi Kì không thể kìm nén trực tiếp ôm Hạ An Nhiên và xoa cô ấy trong vòng tay của mình.”Ohhhhhhhhhh, không, mặc dù anh đây biết cô là phụ nữ… nhưng tôi cảm thấy, tôi có thể thích cô được!”
Hạ An Nhiên nhìn Bùi Kì đang quấn mình như một con bạch tuộc mà đau đầu.
Vì vậy… cô vưon cằm, dựa vào một bên mặt, cố ý thấp giọng nói: “Tôi tuy rằng có gia đình, nhưng ao vẫn còn thiếu cá, cô có nguyện lồng làm chị em tốt của tôi không?”
Nói xong, Hạ An Nhiên hơi nhướng mày nhìn Bùi Kì, một ánh mắt giết người.
Bùi Kì ngây ngấn cả người.
Rõ ràng là một hành động đặc biệt phù phiếm cà nhờn, nhưng Hạ An Nhiên đã làm điều đó
để khiến cô… động lỏng chết tiệt.
Bùi Kì sắc mặt lập tức đỏ bừng, lập tức buông cô ra, đỏ mặt lên tiếng buộc tội, “Đồ cặn bã, cô còn tệ hơn cả tên cặn bã mà tôi gặp trước đây!”
Nhưng Bùi Kị ta lại liếc nhìn Hạ An Nhiên một cái, đỏ mặt hững phần nói: “Tuy nhiên, tôi có thể!”
Hạ An Nhiên vỗ mạnh vào đầu Bùi Kì rồi trở lại giọng nói bình thường, “Chị ơi, chị tỉnh lại được không
Nhanh lên rồi đi ra ngoài.”
Cô đến buổi triển lãm hoạt hình để tìm tài liệu. Nhưng không muốn cung cấp tư liệu cho Bùi Kì.
Bùi Kì nghe thấy giọng nói ngọt ngào và mềm mại của người phụ nữ, với một vẻ mặt buồn bã, “Hôm nay, cô có thể giữ giọng nói trung tính của mình không?”
Hạ An Nhiên nặn ra một nụ cười rồi lại hạ giọng, “Cô gái, cô có thể đi thay quần áo được không?”
Bùi Kì hai mắt sáng lên, “Được rồi, tôi đi ngay!”