Tác giả: Ninh Hải
Thể loại: Ngôn tình, sủng, ngược
Liễu Gia Gia ôm tài liệu từ phòng làm việc đang chuẩn bị đưa đến phòng làm việc chung của RY.
Chỉ là, lúc sắp đến bên kia độ nhiên nhìn thấy một bóng dáng cách đó không xa
Nhìn kĩ một chút, đó ko phải là Hạ An sao?
Nhìn kỹ một chút, đók hông phải Hạ An Nhiên sao?
Vẻ mặt Liễu Giai Giai cô cùng khó coi nói”Sao cô tả vào được đay?”
Dường như nghĩ đến gì đó không
thoải mái ôm theo tập tài liệu chạy đến cửa phòng bảo vệ.
Lúc đến phòng bảo vệ, giọng điệu trách mắng tồi tệ, “ Các cậu đây là làm việc kiểu gì thế, sao có thể để con chó con mèo cũng chạy vào được hả?”
Bảo vệ đặc biệt vô tội “ Người đi vào đều đã đăng ký rồi.”
Liễu Giai Giai không khách khí chỉ trích, “ Vậy tại sao tôi lại nhìn thấy một người lạ mặt đi vào trong viện nghiên cứu?”
Bảo vệ nhớ tới cô gái xinh đẹp vừa nãy, lập tức giải thích, “ Cô nói là Hạ
tiểu thư, cô ấy là đến tìm người của RY, chúng tôi liền để cô ấy đi vào.”
Liễu Giai Giai bắt được lỗi trong lờl nói của bảo vệ, lạnh mặt, “ Cho nên, cô ta không có thẻ ra vào, chỉ nói là muốn gặp người của RY, anh liền để cô ta vào?” N hảy hố ţruyện ŋhanh ŋhất tại Nhayho .c0m
Lúc này Bảo vệ mới đột nhiên nhớ lại, đối phương nói là muốn gặp người của RY, anh ta liền không thể hiểu nổi để cô đi vào, căn bản quên mất chuyện thẻ ra vào.
Bảo vệ vội vàng xin lối, “ Tôi.tôi
quên mất, lần sau nhất định chú ý.”
Liễu Giai Giai hừ lạnh, “Đối với sự
thất chức lần này của anh, tôi sẽ báo cáo lên trên! Viện nghiên cứu là nơi quan trọng nhất của Đại học Lô Hải, nếu làm mất bất cứ thứ gì ở đây, các anh đều không gánh nổi trách nhiệm này.”
Bảo vệ lại vội vàng xin lỗi.
Nhưng Liễu Giai Giai lại không tình quay đầu rời đi.
Cô ta thật không hiểu nổi, đám đàn ông này sao lại cứ nhìn thấy con hồ ly tinh Hạ An Nhiên này là giống như bị mất hồn vậy, cái gì cũng nghe theo lời của cô ta.
Sau khi Hạ An Nhiên đi ra từ viện nghiên cứu liền trở về nhà.
Bởi vì đau đầu một cách khó hiểu lúc ngồi xe, sau khi trở về Hạ An Nhiên liền nằm dài trên giường, muốn nhắm mắt dưỡng thần một chút.
Nhưng Bùi Kỳ lại gọi video đến.
Bùi Kỳ trong phòng làm việc, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc, “ An Nhiên, cậu còn nhớ trước đây mình từng nói với cậu chuyện mình có một kẻ thù không đội trời chung đang hợp tác với viện nghiên cứu bọn cậu không.”
Hạ An Nhiên gật đầu, “ Có chuyện này… có điều, mình cũng nói với cậu
rồi, chuyện đấy là không thể nào.
“ Mình nghe theo lời của cậu, lại cẩn thận đi điều tra, cuối cùng phát hiện, thực ra cô ta không phải là hợp tác với viện nghiên cứu bọn cậu, mà là với một người của viện nghiên cứu bọn cậu, âm thầm hợp tác với kẻ thù không đội trời chung của mình.”
Hạ An Nhiên cau mày.
Để giữ bí mật rất nhiều viện nghiên cứu đều yêu cầu nhân viên nghiên cứu ký kết hợp đồng làm việc, không phải trong 5 năm thì là 10 năm, và họ không được phép nhảy việc một cách tùy tiện.
Nhưng Thu Khanh Khanh lại không giống như vậy, thầy ấy rất rộng lượng.
Mỗi lần ký kết dự án với nhân viên nghiên cứu.
Miễn là các dự án đã ký được giữ bí mật và không bị rò rỉ, thì nhân viên nghiên cứu đều đặc biệt tự do.
Cũng chỉ có cô lúc còn trẻ chưa biết gì bị mắc bẫy, bị khóa chặt trong tay Thu Khanh Khanh. *Cập nhật chương mới nhất tại лhayhȯ .com
Hạ An Nhiên phút chốc ghen tị, “ Nghĩ đến có người có thể ra ngoài kiếm tiền mà mình thấy đau lòng quá.”
Có điều, Hạ An Nhiên nghĩ lại thấy không đúng.
“ Nhưng viện nghiên cứu của bọn mình, tuy rằng chỉ ký dự án không ký người, nhưng bình thường người vào được viện nghiên cứu bọn mình, rất ít khi làm dự án ở bên ngoài.”
Giống như việc bạn rõ ràng là một ngọn núi vàng, còn có thề nhìn trúng ngọn núi đất sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!