HạAn Nhiên cau mày không vui.
Phóng viên trước đây đã không làm tốt công việc điều tra sự việc của Tiểu Văn
Còn bây giờ mọi thứ đã đảo ngược, họ lại bắt đầu theo dõi bố mẹ của Tiểu Văn.
Và những phóng viên này, không chừng không phải để tìm ra sự thật, mà là để khuấy động sức nóng của sự việc!
Việc tiếp xúc với phương tiện truyền thông như vậy sẽ khiến bố mẹ Tiểu Văn một lần nữa bị tổn thương.
HạAn Nhiên ngoan ngoãn nhìn Lăng Mặc, chớp chớp đôi mắt lưỡi liềm, “Có chuyện, tôi cần mượn người của anh giúp đỡ.”
Lăng Mặc: “Bảo vệ gia đình của nữ sinh đó?”
HạAn Nhiên, “…
Cô ấy còn chưa mở miệng, làm sao anh ấy biết được?
HạAn Nhiên nhẹ nhàng gật đầu, “Vốn dĩ bạn của tôi đã nhờ người bảo vệ họ, nhưng bên kia có chút vấn đề, tôi chỉ có thể làm phiền đến anh.”
Lăng Mặc nghe mèo hoang nhỏ nhắc đến “bạn”, trong mắt lóe lên một tiakì lạ.
Dựa trên thông tin mà anh đã điều tra được, Bùi Kì là người bạn duy nhất của con mèo hoang nhỏ.
Nhưng rõ ràng “người bạn” mèo hoang nhỏ nhắc đến lúc này không phải là Bùi Kì.
Để bảo vệ mèo hoang nhỏ, Thu Lương Nhạc đã giúp cô che giấu rất nhiều thông tin.
Nhưng ngoài điều đó ra, con mèo hoang nhỏ không có gì khác để che giấu?
Con mèọ hoang nhỏ của anh, thích nhất là đi tìm kiếm một cái hang.
Lăng Mặc nhìn sâu vào mắt con mèo
hoang nhỏ đang cầu cứu, ân cần nhắc nhở: “Cái này cộng điểm đúng không?”
Hạ An Nhiên giật giật khóe miệng, nặn ra một nụ cười hèn nhát, “Cộng !!!”
Nhỏ mọn tính toán chi li, cô sẽ nhớ kĩ!
Lăng Mặc đã gọi điện để sắp xếp người bảo vệ gia đình của Tiểu Văn.
Ngay sau cuộc điện thoại, Tôn quản gia nhanh chóng cúi người.
Lăng Mặc nhìn người Tôn quản gia đang có vẻ kỳ lạ, nhíu mày thật sâu, “Cái gì?”
“Rất khó khăn Thiếu phu nhân mới nguôi giận, nhất định phải thừa thắng xông lên! Cậu nhạnh chóng kiếm cớ đưa Thiếu phu nhân đến ‘phòng lớn ‘, mọi chuyện đã được sắp xếp ổn…”
Lăng Mặc hiểu những gì Tôn quản gia nói.
Tôn quản gia – người giàu kinh nghiệmmột lần nữa giúp anh sắp xếp mọi chuyện.
Nhưng con mèo hoang nhỏ của anh không phải là một người phụ nữ bình thường, làm sao có thể bị những thủ đoạn bình thường này nuốt chửng?
Lăng Mặc hừ lạnh một tiêng, “Lại muôn dạy tôi sao?”
Bỏ lại câu nói lạnh lùng này, anh rờl đi.
Tôn quản gia, người đã trăm phương ngàn kế giúp Thiếu gia của mình thừa thắng xông lên, vẻ mặt như bị táo bón.
Thiếu gia thẳng tính như vậy, ông ấy có nên vứt bỏ việc “trị liệu” cho thiếu gia không?
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!