Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

Sau khi Hạ An Nhiên bị bắt, Quý Phong ngay lập tức liên hệ với Lăng Mặc.
Sau đó lại đem sự tình kể lại cho Tôn Nguyên.
Tôn Nguyên vừa hay cũng có chuyện phải về đồn cảnh sát, sau khi biết được tình hình thì tìm thấy Giang Hạ ở đây.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Giang Hạ, anh lập tức hiểu ra:“Xem là cố ý tìm thời cơ lúc tôi không ở đồn cảnh sát để bắt người à!”
Đối mặt với một người có năng lực và vị trí cao như Tôn Nguyên, Giang Hạ vẫn có chút e ngại.
Thế nhưng Giang Hạ vẫn tỏ ra kiêu ngạo, không khách khí quát lớn: “Tôn Nguyên, hai người chúng ta cùng chức vị, tôi điều tra vụ án còn phải báo cáo với anh sao?”
Sau đó không khách sáo chỉ ra cửa phòng làm việc: “Đi ra ngoài cho tôi!”
Chu Nham cũng không ngờ sẽ xuất hiện một biến số như vậy.
Rõ ràng có thể nhìn ra Tôn Nguyên đến đây vì Hạ An Nhiên.
Chu Nham rất không vừa lòng với sự xuất hiện đột ngột của Tôn Nguyên, lấy làm lạ nói: “Hình như Hạ An Nhiên đã lấy trộm thứ gì đó trong phòng nghiên cứu của chúng tôi. Tôi lệnh cho đội trưởng Giang bắt người đến đây để tra hỏi một chút, có vấn đề gì không?”
Tôn Nguyên nhìn chằm chằm Chu Nham: “Hình như? Tức là không có chứng cứ!”
Chu Nham:”… Chính vì không có
chứng cứ nên mới phải tra hỏi mà.
Ánh mắt Tôn Nguyên lóe lên, lạnh lùng nói: “Cảnh sát xử lý vụ án là phải có chứng cứ, không được phép bắt người bậy bạ mà không có chứng cứ hay tìm chứng cứ từ miệng của phạm nhân!”
Vừa dứt lời anh liền chậm rãi bước đến trước mặt Giang Hạ rồi đập xuống bàn một cái thật mạnh.
Hòn non bộ trang trí trên bàn lập tức vỡ vụn, rơi vãi trên bàn làm
việc của Giang Hạ.
Sau đó, anh gằn giọng lạnh lùng nói từng chữ một: “Giang Hạ, trước đây không phảitôi giữ mặt mũi cho anh mà là cho nhà họ Giang… Nhưng bây giờ thể diện này cũng không cần giữ nữa!”
Giang Hạ lúc này đứng trước một Tôn Nguyên nổi giận đùng đùng như vậy có chút thấp thỏm lo sợ.
Mà Chu Nham cũng không ngờ người này lại ra tay lợi hại như vậy, nhất thời hoảng sợ nói:
“Cảnh sát… cảnh sát không thể
làm ra tay làm càn được.”
Anh ta thực sự lo lắng rằng Tôn Nguyên sẽ tấn công anh ta nếu anh không kiềm chế được, nên anh ta liền vô thức trốn sau lưng Giang Hạ.
Giang Hạ thấy Chu Nham làm như vậy, vẻ mặt thật sự cạn lời.
Anh ta cũng sợ à!
Giang Hạ nói nhỏ với Chu Nham: “Cái đó… Chuyện này giải quyết hơi vội vàng rồi, Tôn Nguyên có quan hệ với nhà họ Lăng.”
Chu Nham ở bên cạnh tổ trưởng Giang nên anh cũng quen biết
một số gia tộc lớn, ví dụ như Lăng gia, Giang gia…
Chu Nham lập tức hiểu ra tại sao tên lưu manh Tôn Nguyên lại không sợ mà đến đây giúp Hạ An Nhiên như vậy.
Nhưng Chu Nham hỏi nhỏ một câu: “Chuyện của cô gái đó sao lại có liên quan đến nhà họ Lăng nhỉ?”
Giang Hạ có chút bất ngờ, nhìn chằm chằm vào Chu Nham: “Cậu không biết thân phận của cô ta
ư?”
Chu Nham không hiểu: “Thân phận gì? Ai cơ?”
Giang Hạ hiểu ra rồi, Chu Nham thật sự không biết gì về thân phận của Hạ An Nhiên.
Giang Hạ cũng không giải thích lại, lập tức ra lệnh cho Chu Nham: “Nhanh chóng giải quyết chuyện này đi, không thể kéo dài thêm được nữa!”
Chu Nham nhận thấy được tầm nghiêm trọng của sự việc.

Advertisement
';
Advertisement