Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

Sau khi làm mọi thứ xong xuôi, cô liền đắc ý nhìn Lăng Mặc.
“Anh bỏ tiền ra chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến bên ngoài, tôi tự mình chuẩn bị không phải ý nghĩa hơn sao? Quan trọng là có tấm lòng biết chưa!”
Lăng Mặc nghe mèo hoang nhỏ nói xong, dưới đôi mắt u ám chợt nổi sóng.
Nhớ lại trước đây cô đã tận tâm tận lực đi tìm Lão Tôn để khám bệnh cho anh.
Nghĩ đến mỗi ngày cô đều chuẩn bị bữa tối cho anh rồi hôm nay ở ngoài đồn cảnh sát, cô còn nói muốn anh mau chóng kiếm điểm.
Thực ra tất cả những điều này đều giải thích cho một vấn đề!
Trong lòng mèo hoang nhỏ đã chấp nhận anh!
Nhưng tại sao đến giờ này anh mới hiểu ratấm lòng của mèo hoang nhỏ đằng sau những hành động đó.
Thậm chí cái gọi là điểm cũng chỉ là một bước đệm mà mèo hoang nhỏ đã cho anh mà thôi!
Hoặc là cô đang muốn thăm dò anh đối với cô có phải thật lòng hay không!
Sao đến giờ này anh mới phát hiện ra!
Trái tim của Lăng Mặc nổi sóng.
Sau đó, trong một giây tiếp theo, anh liền trực tiếp ôm Hạ An Nhiên vào lòng.
Hạ An Nhiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra: “Anh… anh làm gì
vậy?”
Lăng Mặc vốn rất xúc động, lúc ngẩng đầu nhìn con mèo hoang nhỏ, đôi mắt anh rõ ràng mang theo nỗi buồn dữ dội, như thể sắc mặt đã thay đổi.
Và giọng nói anh càng thêm chua xót, bất lực.
“Anhthật lòng muốn theo đuổi phu nhân, nhưng bây giờ thời gian của anh không còn nhiều nữa… Mà với biểu hiện của anhhiện tại, anh thực sự không biết thời gian hai năm có thề tích lũy đủ điểm để đuổi kịp phu nhân không nữa!”
Vẻ mặt ủy khuất này cùng những lời nói đau buồn của Lăng Mặc… khiến Hạ An Nhiên ngẩn người trong giây lát, tâm trạng của cô cũng theo đó mà dao động theo.
Lăng Mặc ôm chặt Hạ An Nhiên, tiếp tục thì thầm vào tai cô một cách buồn bã: “anh thật sự muốn
ở bên phu nhân cả đời này… Nhưng hiện giờ anh còn quá ít thời gian.”
Hạ An Nhiên nghe vậy, trong lòng càng thêm khó chịu.
Thực ra cô cũng muốn ở bên Lăng Mặc đến hết đời.
Nhưng sau đó cô nghĩ đến hoàn cảnh của Lăng Mặc – chỉ còn hai ba năm nữa!
Trái tim Hạ An Noãn như bị ai đó bóp chặt, vô cùng khó chịu.
Lăng Mặc lại xoa nhẹ má Hạ An
Nhiên vài cái, buồn bực nói tiếp: “Thời gian anh ở bên em cũng không còn nhiều nữa …”
Hạ An Nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu, cô không kìm được mà khẽ rơi nước mắt.
Đúng vậy…
Cô và Lăng Mặc hoàn toàn bước vào thời gian đếm ngược hai năm!
Hạ An Nhiên nhìn Lăng Mặc mà rưng rưng nước mắt.
Lãng Mặc bắt gặp đôi mắt trăng
non của mèo hoang nhỏ, anh nâng cằm cô lên rồi đặt lên trên đó một nụ hôn, sau đó buồn bã nói thầm: “Anh muốn biết một câu trả lời từ phu nhân, trong lòng em có anh không?” Anh không muốn … đến lúc chết vẫn chưa được biết đáp án!”
Khi Hạ An Nhiên nghe thấy từ”chết”, cô lập tức sụp đổ!
Nước mắt không ngừng chảy ra từ khóe mắt, cô vô cùng đau lòng nói: “Em không cho phép anh chết!”
Lăng Mặcđưa tay ra lau nước
mắt cho cô, nói ra từng chữ một cách nặng nề: “Anh không thể trì hoãn thêm được nữa! Em có thể cho anh một câu trả lời không?”
Hạ An Nhiên cắn môi nhìn Lảng Mặc, không giấu được nỗi buồn, nghẹn ngào nói:” Thực ra em…”
Lúc này… đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí trầm lắng.

Advertisement
';
Advertisement