Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

Ngay cả cố Kì cũng kéo cánh tay Hạ An Nhiên: ‘‘Em đừng làm loạn nữa.”
Hạ An Nhiên chậm rãi lấy ra một tập tài liệu khác từ trong túi xách, tỏ ra rất ngây thơ vô tội: “Tôi không có làm loạn, 60% cổ phần của LongĐằng là do tôi đứng tên, ở đây tôi vẫn còn giấy tờ hợp đồng để chứng minh điều đó! Vì vậy, cam chịu công việc viện trưởng vất vả này nên là nhiệm vụ của tôi!”

Đối mặt với cảnh tượng này, tất cả mọi người đều sững sờ.
60% cổ phần của Long Đằng nằm trong tay Hạ An Nhiên?
Không phải nó nên nằm trong tay Thu Lương Nhạc sao?
Bằng cách nào mà nó lại lọt vào tay cô ấy?
Hơn nữa, cô ấy có biết 60% cổ phần này có ý nghĩa gì không!
Có nghĩa là Long Đằng gần như
có họ Hạ rồi!
Mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thậm chí có một số người còn cho rằng có lẽ không phải cô ấy vẫn đang mơ chưa tỉnh ngủ đấy chứ?
Ngay cả cố Kì cũng trố mắt đứng nhìn, không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên: “Chuyện… chuyện này là sao vậy?”
Hạ An Nhiên ung dung bình tĩnh nói: “Nói đúng ra, hiện tại tôi chính là cổ đông lớn nhất của Long Đằng!” Rồi cô nhìn về phía
Lưu Khiếu Vĩ đang đứng trên sấn khấu nờ một nụ cười nhẹ: “Có nghĩa là trước đây có thể coi ông là người làm thuê của tôi, còn tôi là sếp của ông!”
Lưu Khiếu Vỉ thực sự đờ người ra.
Nghe thấy lời này của Hạ An Nhiên liền lập tức phản kháng lại: “Không thể như thế được!” Rồi chỉ tay về phía Hạ An Nhiên, không khách khí nói: “Chắc chắn là cô đang nói dối!”
Hạ An Nhiên nhẹ nhàng quơ quơ tập tài liệu trong tay: “Những tài
liệu chứng minh này trong tay tôi có lẽ không phải tùy tiện lừa người đâu.”
Lưu Khiếu Vĩ cau mày thật sâu: Đối phương đã có thể lấy tài liệu ra thì có lẽ tài liệu này không thể làm giả được.
Nhưng làm thế nào mà cô ấy có thể trở thành cổ đông lớn nhất?
Lưu Khiếu Vĩ tuyệt đối không tin!
Sau đó, với vẻ mặt dữ tợn, ông ta lên án Hạ An Nhiên một cách kịch liệt: “Nhất định cô đã làm một giao dịch bẩn thỉu với Thu
Lương Nhạc, nếu không thì sao cô lại vô duyên vô cớ có nhiều cổ phần như vậy?”
Hạ An Nhiên nhún vai và thẳng thắn nói: “Rất đơn giản thôi, năm đó giáo sư Thu Lương Nhạc vì muốn trói chặt tôi lại với Long Đằng nên đã yêu cầu tôi ký một hợp đồng bán thân vĩnh viễn và cổ phần của Long Đằng cũng thuộc về tôi!”
Lưu Khiếu Vĩ còn tưởng Hạ An Nhiên có thể bịa ra lý do gì cơ.
Nghe thấy vậy, ông ta liền lập tức cười chế nhạo: “Ha, chỉ với hợp
đồng bán thân vĩnh viễn cô liền có thể lấy được hơn một nửa cổ phần của Long Đằng?”Lưu Khiếu Vĩ châm biếm: “Cô còn nói trong đó không có giao dịch bẩn thỉu, tôi thấy cô đã bán mình cho Thu Lương Nhạc rồi!”
Sau đó, ông ta quay ra nhìn những người có mặt ở đây, tỏ ra vô cùng đau khổ. “Hiện tại Thu Lương Nhạc đã bất tỉnh nhân sự, có một số chuyện tôi căn bản không muốn nhắc đến… Nhưng không ngờ ông ta lại có thề vì ham muốn ca nhân mà tùy tiện chuyển cổ phần của Long Đằng cho người khác, vậy thì tôi không
thể không vạch trần bộ mặt ngụy quân tử của ôngta!”
Vừa nói, ông ta vừa hung hăng nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên.
“Người phụ nữ này luôn có mối quan hệ bất lương với Thu Lương Nhạc. Hừ, cái gì mà con gái nuôi với cha nuôi. Đây căn bản chính là tấm màn che của họ, thực ra họ chính là một mối quan hệ nuôi dưỡng bẩn thỉu!”
Đối mặt với Hạ An Nhiên, người nắm giữ phần lớn cổ phần của Long Đằng, Lưu Khiếu Vĩ chỉ còn cách vu khống cô.
Chỉ có cách bôi nhọ Hạ An Nhiên và Thu Lương Nhạc, bịa đặt ra sự bẩn thỉu giữa họ thì ông ta mới có thẻ nộp đơn nói rằng việc chuyển nhượng cổ phần của Long Đằng có vấn đề và không nên được chập nhận.
Chỉ có như vậy mới có thể lấy lại cổ phần trong tay Hạ An Nhiên!
Lưu Khiếu Vĩ hùng hổ nói: “Cô cho rằng dựa vào mối quan hệ không bình thường sẽ có thể có được Long Đằng sao? Hừ, về việc chuyển nhượng cổ phần phi pháp này, tôi nhất định sẽ báo án và nộp đơn lên cảnh sát xử lí!
Nhất định không để hai kẻ bất lương như Thu Lương Nhạc và cô đạt được ý nguyện!”
Cố Kì thực sự tức điên lên khi nghe những lời vu khống khó nghe và bỉ ổi của Lưu Khiếu Vĩ!
Ông ta căn bản là muốn hạ nhục thầy và tiểu sư muội!
Cố Kì không nhịn được nữa liền lao lên sân khấu.
Đấm một cú thật mạnh vào mũi của Lưu Khiếu Vĩ rồi gào lên giận dữ với ông ta.
“ông là cái đồ vô ơn bạc nghĩa, trước đây thầy tôi đối xử với ông như nào, mà sau khi thầy gặp chuyện, ông liền giở bộ mặt xảo quyệt ra, còn vu khống thầy và tiểu sư muội nhà tôi, xem tôi đánh chết cái đồ vô ơn bạc nghĩa nhà ông như thế nào!”

Advertisement
';
Advertisement