Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

Sau đó, một chùm bóng bay không biết được giấu ở đâu bỗng bay lên trời.
Bên trong quả bóng bay còn có các đèn nhấp nháy nhỏ với nhiều màu sắc khác nhau, nếu quan sát kỹ, còn có thể nhận thấy các đèn nhấp nháy nhỏ của quả bóng bay đều cỏ hình số 520.
Hạ An Nhiên nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng càng mãn nguyện.
Lăng Mặc có sự tiến bộ hơn chàng trai tay ôm bó hoa, châm nến tỏ tình cô ở lầu dưới ký túc xá nữ.
Hãy nhìn xem, ít nhất người ta còn có âm nhạc và bóng bay!!!
Nhưng Hạ An Nhiên không nhịn được nhắc nhờ anh: “Thời tiết hanh khô…”
Cô chưa kịp nói hết lời thì đã thấy Lăng Mặc đột nhiên quỳ một gối
xuống.
Đáy mắt chứa đựng tình cảm vô bờ, anh lấy ra một chiếc nhẫn:
“20 năm qua anh không có cơ hội đặt chân vào cuộc sống của em, nhưng từ nay về sau, anh muốn bước vào cuộc sống của em.”
vế còn lại “Cẩn thận thứ dễ cháy” mà Hạ An Nhiên định nói đành kìm nén lại.
Hạ An Nhiên nhìn Lăng Mặc đang quỳ một gối…
Mặc dù, màn cầu hôn này cực kì thô bỉ, lỗi thời khiến tâm hồn lãng
mạn bay bổng của cô muốn mỉa mai.
Nhưng người đàn ông của cô, dù có long trời lở đất cũng sẽ chiều chuộng cô hết mình.
Hạ An Nhiên chìa tay ra, cố gắng hết sức tỏ ra vui vẻ hạnh phúc: “Em đồng…”
Cô chưa kịp nói lời nào thì tiếng chuông điện thoại vang lên.
Nó phát ra từ trên người Lăng Mặc.
Thấy vậy, Hạ An Nhiênvội vàng
thu tay lại, thúc giục Lăng Mặc: “Giờ này vẫn còn có người gọi điện cho anh, nhất định là có chuyện rất quan trọng, anh mau bắt máy đi!”
Lăng Mặc nhìn mèo hoang nhỏ rụt tay lại, cực kì bực mình.
Với ánh mắt u ám, anh lấy điện thoại ra, muốn xem xem ai đang tìm đường chết.
Là Thu Tử Châu!
Hạ An Nhiên biết với tính cách của Lăng Mặc thì một giây sau anh rất có thể sẽ dập máy.
Sau đó tiếp tục công việc này… mộtmàn cầu hôn vừa trần tục vừa lỗi thời vừa khó cóthểtừchối.
Hạ An Nhiên phải đi trước một bước, cô liền giúp Lăng Mặc bấm núttrảlời.
Một giây sau liền nghe thấy giọng nói của Thu Tử Châu truyền đến từ đầu bên kia của điện thoại một cách vội vã: “Trân Bảo Các bị cướp rồi!”

Vốn dĩ Hạ An Nhiên chỉ muốn gián đoạn một chút, để khiến màn cầu hôn này không cần tiếp tục tiến hành nữa.
Nhưng đột nhiên nghe thấy lời này cô liền trợn tròn mắt:
“Cướp?”
Vẻ mặt Lăng Mặc trở nên nghiêm nghị, anh nói với Thu Tử Châu ở đầu dây bên kia: “Tình hình cụ thể.”
“Vốn dĩ tối nay chuẩn bị gửi vật phẩm đấu giá đến địa chỉ mà vị
khách đã để lại… Nhưng khi chúng tôi đang xếp hàng ở trong bãi đỗ xe của Trân Bảo Các thì bọn cướp đột nhiên xuất hiện … Hiện tại tình hình ở Trân Bảo Các đang rất gay go, hoàn toàn không có khả năng đuổi bắt những kẻ đó. Mặc dù gia tộc chúng tôi đã huy động người từ nơi khác đến để truy lùng nhưng căn bản là không kịp, bây giờ tôi chỉ có thề đến tìm lão đại thôi…”
Trân Bảo Các là kinh tế chủ lực của Thu gia.
Nếu Trân Bảo Các xảy ra chuyện gì chắc chắn sẽ gây tổn hại vô
cùng lớn đến Thu gia.

Advertisement
';
Advertisement