Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL)

Trước đây, chẳng qua Hạ An Nhiên may mắn có được sự che chở và giúp đỡ của Lãng đại thiếu mà thôi.
Đối mặt với một người phụ nữ dựa vào đàn ông để thượng vị như này, chỉ cần miếng mồi đủ lớn, còn lo cô ta sẽ không bị mắc mưu sao?
Hàn Nhã giảng giải từng bước:
“Vì cô đã là Nhiễm An, nên cô xứng đáng bước lên vị trí cao hơn chứ không phải bị trói buộc ỏ’ môt nơi nhỏ bé như Hoa Ha!
Thay vì lãng phí tài năng của cô vào nơi không có sức sống này thì có một thế giới rộng lớn hơn đang chờ đợi cô.”
Hạ An Nhiên không ngờ một người cứng nhắc như Hàn Nhã lại tỏ ra phấn khích như vậy.
Hơn nữa điều này quá phi thực tế, như thể bị bọn bán hàng đa cấp tẩy não vậy.
Trong mắt cô ta, cái gì ở nước ngoài cũng tốt đẹp hơn nước mình!
Vẻ mặt Hạ An Nhiênmê mẩn,
nhưng những gì cô nói lại giống như một lưỡi dao sắc bén: “Vậy nên, hồi đó cô phản bội Long Đằng chính là vì đến một thế giới rộng lớn hơn à?”
Sau khi Hạ An Nhiên nói xong, cô còn tỏ vẻ vô tội chớp chớp mắt vài cái, như thể cô chỉ đơn thuần là “hiếu kì”, không hề có ác ý nào cả.
Nhưng lồng ngực của Hàn nhã như bị đâm một nhát dao vậy.
Nhưng vì dụ dỗ Hạ An Nhiên nên cô ta không thể không kiềm chế lại cảm xúc của mình.
Hàn Nhã che giấu sự sắc lạnh trong ánh mắt, cố gắng hết sức tỏ
ra ôn hòa, mỉm cười giải thích: “Trước đây tôi căn bản không phải là phản bội mà chỉ là chọn con đường thực sự thuộc về tôi mà thôi.”
Trong lòng Hạ An Nhiên “chậc” một tiếng.
Phản bội mà cũng có thể nói ra một cách quang minh chính đại như vậy, đúng là rất Hàn Nhã!
Hạ An Nhiên lại tỏ ra ngây thơ hỏi một câu: “Bây giờ cô tìm tôi chính là muốn cho tôi một con đường đúng đắn?”
Hàn Nhã gật đầu một cách rất chân thành: “Đúng vậy! Tôi cực kì không thích sự ích kỉ của Thu Lương Nhạc, giống như năm đỏ muốn trói buộc tôi vậy, giờ đây tôi tìm cô, là muốn trả tự do lại cho cô, chỉ cần cô đi theo tôi, tôi bảo đảm, cô sẽ nhìn thấy một thế giới hoàn toàn khác!”
Hạ An Nhiên ôm mặt tỏ ra khao khát: “Thế giới hoàn toàn khác mà cô đang nói có phải viện nghiên cứu mà cô đã nhờ cậy không?”
Hàn Nhã tự hào gật đầu, vẻ mặt tràn đầy tự tin.
“Đúng vậy, tôi đang nói về viện nghiên cứu của ông John. Cô nên biết rằng đó là thiên đường mà bất kỳ nhà nghiên cứu nào cũng khao khát! ở đó có những thiết bị hiện đại nhất, những nhân tài hàng đầu và những ý tưởng tiên tiến nhất… Đó chính là một Thánh địa! Là nơi phù hợp với cô nhất! Chỉ cần cô đến đó, chắc chắn cô sẽ có thể đạt được thành tích cao hơn hiện tại, không chỉ danh lợi, mà thậm chí còn có thể nồi tiếng ngàn đời!”
Sau khi biết Hạ An Nhiên chính là Nhiễm An, Hàn Nhã đã nghĩ ra cách thông dụng nhất, cũng là
thủ đoạn hấp dẫn nhất để để mê hoặc Hạ An Nhiên.
Đó chính là viện nghiên cứu của ống John!
Vùng đất thánh địa này là một tồn tại mà không một nhà nghiên cứu nào có thể cưởng lại được.
Có biết bao nhiêu nhà nghiên cứu xuất sắc đã nổi danh và gặt hái thành tựu ở vùng đất linh thiêng đó!
Hơn nữa, là một nhà nghiên cứu, ai lại không muốn để lại tên tuổi của mình trong dòng chảy của
lịch sử?
Ai có thể cưỡng lại một cám dỗ lớn như vậy?
Một người phụ nữ chưa từng được mở mang tầm mắt như Hạ An Nhiên có thể không động lòng sao?
Hàn Nhã ném ra “miếng bánh ngọt cám dỗ” rồi đợi Hạ An Nhiên đưa tay ra bắt lấy.
Tuy nhiên, chỉ một giây sau, Hạ An Nhiêntrái ngược lại với sự khao khát ban đầu, tỏ ra vô vị tẻ nhạt: “Một thánh địa viện nghiên
cứu còn cần cô đến đào người, đối với tôi mà nói chả có gì hấp dẫn cả.”
Hàn Nhã nhất thời sửng sốt.

Advertisement
';
Advertisement