Trong lòng Hạ An Nhiên điên cuồng muốn bóp chết người đàn ông tồi trước mặt cô.
Nhưng cô vẫn kìm nén sự kích động.
Cô nặn ra một nụ cười với Lăng Mặc, “Em sẽ cung cấp một ít thuốc độc cho tiểu đội vệ sĩ của anh, còn thù lao… Chỉ cần anh cho em thêm một ít vốn nghiên cứu, nghiên cứu chất độc cũng rất tốn kém!”
Lăng Mặc miễn cưỡng gật đầu, “Có thể, sau này tất cả các chi phí nghiên cứu chất độc của vợ, đều có thể tìm anh thanh toán.”
Hạ An Nhiên:”…”
Tại sao cho tiền dễ dàng như vậy, nhưng lại
không thể triệt tiêu cosplay?
Hừ, nhất định đây là thuộc tính tư bản của tên cẩu đàn ông này, vốn dĩ cô không đánh lại thuộc tính lưu manh của anh!
Hạ An Nhiên ôm đầu, “Em đã gặp phải loại người gì thế này!”
Lăng Mặc nhìn thấy dáng vẻ đau khổ không nói nên lời của mèo hoang nhỏ, trong đôi mắt thâm thúy của anh khó nén sự vui sướng.
Vừa liếc mắt đã có thể thấy rõ tâm tư của mèo hoang nhỏ.
Lúc nãy cô chủ động tỏ ra mình rất giỏi chế tạo thuốc độc, thật ra thì cô đã đã có ý “Chào hàng “.
Rõ ràng là mèo hoang nhỏ lo lắng cho sự an nguy của anh, cô muốn trang bị chất độc cho ám vệ.
Mà khi anh nghĩ đến chất độc trong tay cô…
Anh từng bảo Phó Tân làm một số nghiên cứu, trong đó có nhiều loại chất độc mới đều chưa có trên thị trường.
Nếu như để lộ ra ngoài, đối với một số thế lực mà nói, có lẽ nó sẽ trở thành một công cụ giết người.
Lăng Mặc nghiêm nghị châm biếm một câu, “Liên quan tới chuyện em biết chế tạo độc, anh không muốn để cho người ngoài biết.”
Hạ An Nhiên ném cho anh một ánh mắt xem thường, “Em cũng không phải là kẻ ngốc,
mang ngọc mẳc tội!”
Cô bị Minh Vương Điện đuổi giết chính là một vết xe đổ.
Nếu như không phải là bởi vì Lăng Mặc là người đàn ông của cô, thì cô sẽ không thẳng thắn như vậy.
Mà vấn đề trang bị cho ám vệ của Lăng Mặc đã được giải quyết, nên sự chú ý của Hạ An Nhiên lại chuyển tới trên người Giang Nhụy
Nghiên, “Lúc nãy Tôn Nguyên đã nói với anh, Giang Nhụy Nghiên đã khai báo về đồng bọn của cô ta rồi sao?”
Diêu Vân nói rằng, trước kia Giang Nhụy Nghiên và Hàn Nhã, cố Ngôn Thừa, Lăng Tuân đã thành lập đồng minh bốn phương.
Như vậy thì liên quan tới chuyện Lăng Mặc bị tập kích, không cần nghi ngờ gì nữa, nhất định là bọn họ cũng tham gia vào chuyện này.
Chỉ là bên Diêu Vân không có chứng cớ để buộc tội ba người này, nên anh ấy chỉ cỏ thể bắt đầu từ chỗ Giang Nhụy Nghiên.
Lăng Mặc hời hợt nói: “Cô ta không có tiết lộ về Hàn Nhã, cố Ngôn Duy, Lăng Tuân và những người khác có liên quan gì đến vụ
mua kẻ giết người lần này.”
Hạ An Nhiên hơi bất ngờ, “Cô ta kín miệng như vậy sao? Hay là, cô ta muốn nắm lấy thóp của ba người kia, để có thêm nhiều cơ hội tự vệ?”
Nếu như cô ta không nói, thì những người kia chỉ có thể cố gắng hết sức bảo vệ cô ta để không bị liên lụy.
Đến lúc đó, cho dù cô ta bị Diêu Vân chỉ ra chứng cứ mua kẻ giết người, thì dưới sự vận hành của nhà họ Giang và ba người kia, nói không chừng cô ta có thể cỏ một cơ hội sống.
Lăng Mặc lại không hề quan tâm, “Cô ta cho là không khai đồng bọn ra thì sẽ có nhiều cơ hội tự vệ hơn sao?”
Hơn nữa, anh nghi ngờ người muốn có bằng chứng sao?
Chỉ cần biết bốn người bọn họ đã cùng nhau âm mưu là được.
Hạ An Nhiên nghe ra hàm ý trong câu nói của anh,” Đúng, không thể tha cho bất kỳ ai ở trong số ba người đó!”
Nếu bọn họ đã dám động thủ, vậy thì bọn họ phải hứng nhận sự trả thù của sau này!
Ngay khi cô đang tò mò không biết Lăng Mặc sẽ trừng trị ba người này như thế nào thì điện thoại di động của anh reo lên.
Sau khi anh nghe máy, người trợ lý ở đầu dây bên kia nói với Lăng Mặc: “Lúc nãy ông chủ nhà họ Giang liên lạc với tôi, nói rằng ông ấy muốn mời ngài ăn một bữa cơm.”
Sau khi Lăng Mặc cúp điện thoại, ánh mắt của anh trở nên lạnh lùng, “Phản ứng của bọn họ lại rất nhanh chóng.”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!