“Không, cô nói sai rồi, tất cả các vấn đề đều chỉ nhắm vào một mình cô, cũng không hề liên quan đến Tập đoàn Nguyễn Thị. Vì vậy cô cứ yên tâm, không cần phải nhọc lòng. Tiếp theo phải xem biểu hiện của Tô Thanh Anh cô. Ồ, không đúng, là Tô Khiết mới đúng.”

Tô Thanh Anh nhìn cô ta chằm chằm với vẻ mặt lạnh lùng.

Mấy ngày nay không thấy bóng dáng của Lâm Tiêu, hóa ra cô ta đang âm thầm làm chuyện lớn gì đó.

Chẳng qua, bây giờ cô không thể nghĩ ra được, rốt cuộc Lâm Tiêu đã làm gì với Misi đời thứ năm, hoàn toàn không tưởng tượng nổi.

Tô Thanh Anh cầm lấy đồ vật của mình lên trực tiếp rời đi. Không biết tại sao, trong lòng cô luôn cảm thấy hơi lo lắng, cũng không biết vì sao sẽ trở nên như vậy? Là vì những lời nói kia của Lâm Tiêu ư?

Sau khi ra khỏi cửa, Tô Thanh Anh lập tức gọi điện thoại cho Lý Lâm: “Bây giờ anh đi điều tra hành tung của Lâm Tiêu trong mấy hôm nay một chút, cần phải nhanh, biết không?”

Tô Thanh Anh không đợi Lý Lâm đáp lại, đã ném di động lên ghế phụ, nhanh chóng lái xe đi.

Bây giờ cô cần phải chạy đến trung tâm nghiên cứu Misi một chuyến trước đã. Thật ra cô lo lắng liệu có phải Lâm Tiêu đã mua chuộc nhân viên trong trung trung tâm, rồi thả thứ gì đó vào thành phẩm hay không?

Trên đường, cô lập tức liên hệ với Tôn Tử Phàm, giờ phút này nhờ anh ta tìm kiếm còn càng lẹ hơn một ít.

"Tử Phàm, bây giờ anh giúp em một chuyện, lập tức điều tra xem mấy ngày nay rốt cuộc Lâm Tiêu đã đi đâu hộ em được không? Em muốn nhận được thứ mình cần trong vòng ba tiếng.”

Tôn Tử Phàm nghe thấy giọng nói càng trầm ổn và bình tĩnh của cô, trong lòng không khỏi hơi lo lắng.

Khi gặp phải chuyện gì đó, giọng nói của Tô Thanh Anh càng bình tĩnh, thì chứng tỏ vấn đề càng không dễ giải quyết.

“Tiểu Anh, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

“Ừ, không biết Lâm Tiêu vắng mặt đi đâu mấy hôm nay. Sau đó, cô ta vừa mới nói với em rằng, muốn chơi một trò chơi với em. Có lẽ Misi đời thứ năm sẽ không được tiến hành suôn sẻ như vậy.

Em nghi ngờ Lâm Tiêu đang giở trò gì đó, cho nên em muốn nhờ anh tra hành tung mấy ngày nay của cô ta giúp em.”

“OK, anh sẽ cho em đáp án trong vòng một giờ.”

Suốt dọc đường, Tô Thanh Anh lái xe như bay, chẳng mấy chốc đã tới trung tâm nghiên cứu Misi. Trước đó cô đã từng tới đây hai lần, vì vậy nhân viên công tác tự nhiên đều nhận ra cô, tỏ thái độ cũng cũng vô cùng khách sáo với cô.

“Chào cô Tô, xin hỏi cô có cần gì không ạ?”

“Mấy ngày nay Lâm Tiêu có tới đây hay không?”

Nhân viên lễ tân đưa mắt nhìn nhau, sau đó gật đầu.

“Quả thật cô Lâm đã tới nơi này, nhưng là đến xem xét tình huống của Misi đời thứ năm. Còn về phần những chuyện khác, chúng tôi cũng không rõ lắm.”

“Vậy cô ta đi xem một mình hay là có người đi cùng?”

“Có đi cùng với người của giám đốc Đậu.”

Tô Thanh Anh càng nhíu chặt mày khi nghe thấy những lời này của cô tiếp tân. Nếu có người đi cùng, Lâm Tiêu cũng sẽ không cơ hội nào để thực hiện.

Rốt cuộc, Lâm Tiêu đang giở trò gì nhỉ?

Tình cờ giám đốc Đậu đi ra, Tô Thanh Anh lập tức bước tới.

“Giám đốc Đậu, có phải Misi đời thứ năm đã xuất rất nhiều hàng rồi không? Đều đã đóng gói xong rồi à?”

“Đúng vậy, cô Tô, lúc chúng ta mở bán đã đóng gói xong xuôi. Không biết cô Tô còn có thắc mắc gì không? Nếu có xin cứ nói ra, chúng tôi nhất định sẽ cải thiện.”

“Tôi hỏi anh mấy hôm nay, Lâm Tiêu tới đây bao nhiêu lần vậy?”

Đậu Tín Nghĩa nghe xong, nghiêm túc ngẫm lại. Mấy ngày nay, hình như số lần cô Lâm tới đây thật sự khá cần mẫn. Vì thế anh ta trả lời: “Cô Tô, mấy ngày nay gần như ngày nào cô Lâm cũng tới. Tuy rằng, chúng ta không biết cô ấy muốn làm gì, nhưng chúng ta cũng không tiện bắt bẻ. Chủ yếu vì đó là vợ tương lai của Tổng giám đốc Tập đoàn Nguyễn Thị, cho nên chúng tôi cũng không dám ngăn cản, đúng không? . Ngôn Tình Ngược

Mặt khác, cô Lâm cũng là người của Tập đoàn Nguyễn Thị. Vì vậy, cô ấy không thể nào làm ra những chuyện tổn hại đến lợi ích của tập đoàn được, nên chúng tôi cũng không ngăn cản.”

Tô Thanh Anh nghe thấy Giám đốc Đậu nói xong, cô chỉ im lặng. Bởi vì cô luôn cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng, nhưng lại không nhìn ra được chỗ nào bất ổn.

Chẳng lẽ Lâm Tiêu thật sự sẽ tốt bụng đến mức không động tới sản phẩm ở nơi này ư? Vậy những lời cô ta đã nói kia là có chuyện gì nhỉ? Giờ phút này, rất nhiều thắc mắc luẩn quẩn trong đầu Tô Thanh Anh. Kiểu trò chơi không chút manh mối như này là khó chơi nhất.

Như vậy, mấy ngày nay rốt cuộc Lâm Tiêu đã làm gì nhỉ?

Cô ngẫm nghĩ một lúc nhưng không có kết quả, điều này khiến cho Tô Thanh Anh không khỏi cảm thấy hơi bực bội. Không có bất cứ manh mối nào, thế thì cô phải chơi kiểu gì?

“Căn dặn phía dưới phải đóng gói tất cả cho tử tế. Hãy lấy tất cả sản phẩm Misi 5 ra kiểm tra lại một lần nữa.”

Đậu Tín Nghĩa nghe thấy xong những lời này, còn tưởng rằng chính mình xuất hiện ảo giác. Phải lấy hết tất cả sản phẩm Misi 5 ra kiểm tra một lần nữa. Nhưng mười hai giờ đêm nay đã chính thức mở bán, nếu lại mở ra rồi đóng gói lại căn bản không đủ thời gian. Đến lúc đó phải giải thích với người ta như thế nào đây? Còn phải ăn nói ra sao với những người đã trả tiền trước hả?

“Cô Tô, làm như vậy liệu có cực đoan quá hay không? Hơn nữa từ giờ tới lúc mười hai giờ đêm, căn bản không kịp mở ra rồi đóng gói lại. Cộng thêm, cô cũng đã thấy có rất nhiều người đã thanh toán tiền đặt hàng trước. Nếu chúng ta không thể giao hàng kịp thời, thì nhất định sẽ có ảnh hưởng tới độ tin cậy của chúng ta.”

Sao Tô Thanh Anh lại không biết chứ? Nhưng vì sự an toàn cho khuôn mặt của đại đa số khách hàng, cho nên cần phải kiểm tra lại toàn bộ sản phẩm. Nếu không đến lúc đó, thật sự xuất hiện tình huống gì trên mặt của khách hàng, thì e rằng sẽ càng lớn chuyện hơn.

Đậu Tín Nghĩa dứt khoát lắc đầu từ chối: “Cô Tô, tuy rằng tôi không biết cô đang lo lắng điều gì, nhưng nếu cô thực hiện với quy mô lớn như vậy, nhất định phải xin chỉ thị của Tổng giám đốc mới được.

Không thì chúng tôi cũng không có cách nào thực hiện được. Huống chí từ trước tới nay, Misi của chúng ta đều được nghiêm khắc kiểm tra. Nếu như có chuyện gì, thì chắc chắn sẽ phát hiện ra ngay lập tức.

Hơn nữa, tất cả những sản phẩm được đóng gói cẩn thận sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì. Vì vậy cô Tô, cô có thể nói rõ một chút, rốt cuộc cô đang lo lắng điều gì không? Nếu cô không thể đưa ra lý do, chúng tôi cũng không có cách nào thực hiện được. Hoặc cô cũng có thể xin chỉ thị của Tổng giám đốc, nếu anh ấy đồng ý thì chúng tôi sẽ làm theo lời cô.”

“Có phải sản phẩm đã được đóng gói sẵn đã được thực hiện từ nửa tháng trước không?”

Đậu Tín Nghĩa gật đầu, nhìn vẻ mặt đang suy tư của Tô Thanh Anh, không khỏi có chút bất đắc dĩ, rốt cuộc cô Tô đang lo lắng chuyện gì thế?

“Chúng tôi đã đặt sẵn bao bì từ lúc Misi đời thứ năm được phát minh ra. Cho nên tất cả đều sẽ được tiến hành đóng gói trước thời đó rất lâu, nếu không sẽ không kịp mở bán.”

Sau khi Tô Thanh Anh nghe xong, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Nếu nói như vậy, Lâm Tiêu sẽ không có cơ hội ra tay.

Có lẽ cô đã quá căng thẳng.

Chẳng mấy chốc, Tôn Tử Phàm đã gửi tin tức tới, còn đính kèm một tệp video.
Advertisement
';
Advertisement