Về thái độ đối với anh ta thì chắc chắn cũng sẽ có vài đổi mới, nếu đổi lại là trước kia khi anh ta hỏi câu hỏi như vậy thì chắc chắn sẽ bị từ chối không chút do dự, nhưng bây giờ cô ấy đã đồng ý rồi.

Loại cảm giác này thật sự khiến anh ta thầm đắc ý!

Gọi người phục vụ đến và gọi một phần ăn cho mình.

Thực ra Thư Khả Như rất thích ăn đồ tráng miệng, nên đã giúp anh ta gọi thêm một phần tiramisu và một phần đồ uống.

Trước kia khi còn đi học thì lượng ăn của cô ấy đã rất lớn, bây giờ chỉ ăn một chút như vậy thì sao đủ no, cho nên anh ta tới thêm bữa ăn cho cô ấy.

“Huyễn Nhiên, tôi phát hiện anh đúng là không phải loại mặt dày dạng vừa, tôi còn chưa đồng ý thì anh tự ngồi xuống làm gì?”

Huyễn Nhiên nhướng mày, nụ cười mang chút mỉa mai.

Cho dù Huyễn Nhiên có sự thay đổi về ngoại hình, nhưng cũng không thể ngăn cản được sức quyến rũ vốn có của anh ta.

Rõ ràng đã gầy như vậy rồi, nhưng ngũ quan kia vẫn tinh xảo như thế, thật khiến người ta ngưỡng mộ đến ganh ghét.

“Hình như đây là nhà hàng chứ không phải là nhà của anh, tôi ngồi ở đây chẳng lẽ còn cần sự đồng ý của anh à? Hơn nữa Khả Như đã đồng ý cho tôi ngồi xuống, cho dù anh không đồng ý thì cũng vô dụng.

Tôi cũng đâu có làm gì, chẳng lẽ tôi đã làm tội ác tày trời gì với anh sao, sao phải thù địch với tôi như vậy, không biết còn tưởng tôi đã cua em gái của anh đấy!”

“Khụ khụ!”

Thư Khả Như vừa cắn một miếng thì bị sặc.

Lời nói này cũng quá trùng hợp, thật nghi ngờ liệu Huyễn Nhiên có phải đã biết nội tình gì không.

Nhưng rất rõ ràng đây là chuyện không thể nào!

Bàn tay to lớn của Huyễn Nhiên nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô ấy, còn Hướng Tây Thần thì vội vàng đưa khăn giấy cho cô ấy.

Trong giọng nói mang theo vài phần trách móc và cưng chiều.

“Cũng đâu có ai giành ăn với em, làm gì phải ăn gấp như vậy. Bây giờ bị sặc rồi đúng không, có phải người đàn ông bên cạnh ảnh hưởng đến mắt của em rồi không? Sau đó tiếp tục ảnh hưởng đến cơn ăn uống của em.”

Khóe miệng của Thư Khả Như hơi nhếch lên, bây giờ cô ấy phát hiện Hướng Tây Thần có thành kiến rất lớn với Huyễn Nhiên.

Cô ấy chỉ là không cẩn thận bị sặc mà thôi, ngay cả chuyện như vậy cũng có thể liên tưởng đến anh ta.

Người ta hay nói lòng ghen tị của phụ nữ rất đáng sợ, nhưng khi đàn ông ghen tị thì dường như cũng không khá hơn là bao.

“Tôi nói này Hướng Tây Thần, bụng dạ của anh quá hẹp hòi rồi đấy, ngay cả chuyện như vậy mà anh cũng có thể liên tưởng đến tôi, anh như vậy khác nào nhằm vào tôi.”

“Tôi là nhằm vào anh đấy thì thế nào?”

Huyễn Nhiên vừa định phản bác gì đó thì Thư Khả Như lập tức không nhịn được lên tiếng: “Không phải chỉ là ăn một bữa cơm thôi à? Các anh có cần phải cãi nhau như vậy không?

Hành động của các anh đã ảnh hưởng đến cơn ăn uống của tôi rồi, nếu các anh rảnh rỗi tới đây vì cãi nhau mà không phải ăn cơm thì làm phiền ra ngoài cãi đi.

Nếu các anh cãi nhau ở đây thì sẽ ảnh hưởng đến các người khách khác dùng bữa, lúc đầu tâm trạng của người ta cũng khá vui vẻ nhưng đột nhiên bị các anh ảnh hưởng đến thì phải làm sao?”

Huyễn Nhiên lập tức ngậm miệng, tựa người vào lưng ghế sofa, nhắm mắt lại.

Hướng Tây Thần cũng không nói thêm gì nữa, không nhìn Huyễn Nhiên nữa, để tránh anh ta ảnh hưởng tới tâm trạng của mình.

“Khả Như, em có biết chuyện Lâm Tiêu xảy ra tai nạn xe cộ không?”

Hướng Tây Thần đột nhiên nói ra lời này làm Thư Khả Như vô cùng kinh ngạc, Lâm Tiêu xảy ra tai nạn xe cộ lúc nào vậy?

Mấy ngày nay cô ấy mãi bận rộn với công việc, hoàn toàn không có để ý đến chuyện của Lâm Tiêu.

Nếu là Lâm Tiêu thì đương nhiên sẽ có người dạy dỗ, chưa kể chuyện này cũng không liên quan gì đến cô ấy, quan tâm quá nhiều cũng không thấy có lợi ích gì.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Lâm Tiêu đang yên đang lành sao có thể xảy ra tai nạn xe cộ thế, chắc không phải cô ta lại tự biên tự diễn gì đấy chứ?”

Dù sao Lâm Tiêu cũng không phải lần đầu tiên làm chuyện như vậy, thích tự làm đạo diễn sau đó lại làm diễn viên.

Nhưng cô ấy thật sự không biết chuyện này!

“Chắc em cũng biết chuyện Nguyễn Hạo Thần và Lâm Tiêu hủy bỏ hôn ước, về những chuyện khác thì anh cũng không hiểu rõ lắm. Anh chỉ biết chuyện Lâm Tiêu xảy ra tai nạn xe cộ có liên quan đến chị Anh, nhưng nghe người khác nói thì đây là cô ta tự làm tự chịu.

Chị Anh tăng tốc khi rẽ vào khúc cua, sau đó thì đột nhiên gây ra một tai nạn bất ngờ như vậy, cũng do Lâm Tiêu tự mình lao ra ngoài, nếu không cũng không thể xảy ra bi kịch như vậy.”

Bi kịch à?

Vậy có phải Lâm Tiêu đã ngủm rồi không?

Nếu không phải đã ngủm rồi thì sao phải nói là bi kịch chứ?

“Lâm Tiêu đã chết thật à? Nếu thật sự đã chết rồi thì chúng ta có cần mở một chai sâm panh để ăn mừng không?”

Hả?

Lâm Tiêu chết rồi?

Lâm Tiêu chết lúc nào thế?

Hình như Huyễn Nhiên hiểu được tại sao cô ấy lại hiểu lầm như vậy, giải thích: “Lâm Tiêu chưa chết, nhưng hình như đôi chân của cô ta sau này cũng không thể đứng lên được nữa, vẫn chưa đến nỗi chết.”

“Hai chân không thể đứng lên được nữa à, xem ra đây chính là quả báo, đạo trời luân hồi rất công bằng, ông trời có bỏ qua ai chứ?

Trước đây cô ta làm nhiều chuyện xấu đến thế, đáng trở thành như vậy, ông trời không muốn cho cô ta chết, nên chắc làm thế để cô ta đau khổ cả đời, đúng là đáng đời!”

Huyễn Nhiên hơi không hiểu, tại sao Thư Khả Như lại căm ghét Lâm Tiêu nhiều như vậy?

Giữa hai người họ cũng đâu có va chạm gì, có thể nói là hoàn toàn không có bất kỳ va chạm nào.

Cho nên lòng căm hận của cô ngốc này từ đâu mà có thế?

Chẳng lẽ là vì Tô Khiết?

“Anh yêu ơi.”

Huyễn Nhiên mở miệng muốn nói thì có một giọng nữ ngọt đến chảy nước vang lên.

Nếu đàn ông nghe thấy tiếng như vậy thì sẽ nổi da gà đầy người, nhưng Huyễn Nhiên nghe thấy thì loại cảm thấy buồn nôn.

Làm nũng cũng có chừng mực được không?

Những người không biết còn tưởng bạn đang quay gì đó đấy, đúng là quá đáng sợ rồi!

Cũng không biết người phụ nữ này là phụ nữ của ai, lại ăn mặc hở hang như thế, quá không biết ý tứ rồi.

Thư Khả Như cũng ngẩng đầu lên nhìn, thân hình của người phụ nữ này có thể nói là thân hình nóng bỏng, trước nhô sau vểnh vô cùng hấp dẫn, đặc biệt là cái eo thon thả kia, chậc chậc, chắc chắn là cực phẩm!

Nhưng sao ánh mắt của cô ta có vẻ như đang nhìn về phía họ vậy?

Cô ấy có thể khẳng định chắc chắn rằng người phụ nữ này không phải đang nhìn mình!

Không phải Huyễn Nhiên thì chính là Hướng Tây Thần!

Người phụ nữ nhanh chóng đi tới trước bàn của họ, nhìn Huyễn Nhiên bằng ánh mắt đầy tình cảm dịu dàng.

Nở ra một nụ cười rất quyến rũ, giọng nói rất dịu dàng, nhưng luôn cảm thấy vẫn có hơi giả tạo.

“Anh Huyễn Nhiên ơi, người ta đã rất lâu không gặp anh rồi, chẳng lẽ không nhớ người ta chút nào sao?”

Huyễn Nhiên cũng đột nhiên nhớ ra người phụ nữ này tên là Hàn Thục Vân, gia đình cũng mở công ty làm ăn, cho nên gia cảnh cũng được xem nhưkhông tệ.

Trước đây mẹ của anh ta vẫn muốn làm mai cho hai người họ, nhưng anh ta không đồng ý.

Hàn Thục Vân này thực sự không phải gu của anh ta, anh ta tương đối thích loại phụ nữ trong sáng chút, đáng yêu nhiều chút, chẳng hạn như kiểu Thư Khả Như này.
Advertisement
';
Advertisement