Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu (Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng) (FULL)

Mà một tấm ảnh Cố Bắc Thành đỡ lấy Thịnh Hoàn Hoàn được đăng lên mạng, đám dân mạng không khỏi kinh hô, xem ra chúng ta đều lầm đối tượng rồi, Nhị thiếu gia Cố gia mới là chân ái của nữ thần!

Đêm đến, tiếng khóc của Thịnh Sam Sam không ngừng vang lên.

Thịnh Hoàn Hoàn bảo Trần Anh Kiệt tìm một vú em đáng tin tới, người này còn rất trẻ, dáng vẻ cũng sạch sẽ thanh tú, nhưng con nít nhớ mùi nên vẫn làm ầm ĩ, sau đó do đói quá nên mới bú no rồi nằm ngủ.

Vợ chồng Thịnh Tư Nguyên cũng rất mỏi mệt, Thịnh Hoàn Hoàn chủ động đi sang ngồi rồi yên lặng nắm chặt tay họ, hai ngày này khổ cho họ.

Đôi mắt Chúc Văn Bội còn hơi đỏ, bà đưa tay ôm lấy Thịnh Hoàn Hoàn: “Hoàn Hoàn, về sau cái nhà này phải dựa vào cháu, về sau làm chuyện gì cũng phải lấy cái nhà này làm trọng biết không?”

Thịnh Hoàn Hoàn nghẹn ngào lên tiếng: “Cháu biết rồi."

Chúc Văn Bội gật đầu rồi buông Thịnh Hoàn Hoàn ra, giọng nói đột nhiên trở nên rất nặng nề: “Đứa bé này, cháu định làm thế nào?”

Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc không nói, kỳ thật cô cũng không biết nên làm gì, dù sao đây cũng là một sinh mệnh nhỏ!

Thịnh Tư Nguyên than thở: “Không thể giữ lại nó, nghe lời mẹ cháu, bỏ nó đi!"

Chúc Văn Bội cũng nói: “Hoàn Hoàn, không phải ông bà muốn ép cháu, cháu xem tình hình hiện tại thì cháu và Lăng Tiêu còn có thể ở bên nhau sao?"

"Trước khi mẹ cháu xảy ra chuyện đã gọi điện thoại cho bà, nó không đồng ý cháu giữ đứa nhỏ này lại, nó cũng không đồng ý cháu và Lăng Tiêu tái hợp. Nếu là trước đó thì bà sẽ bảo cháu thận trọng suy xét, nhưng hiện tại bà cũng không muốn đứa bé này ra đời."

Thịnh Hoàn Hoàn cắn chặt môi, thật lâu sau mới mở miệng nói: “Cháu không ở bên cạnh Lăng Tiêu, tự cháu nuôi lớn đứa nhỏ, cùng lắm thì cháu không lấy chồng."

Ý cô là muốn sinh ra sao?

Thịnh Tư Nguyên lập tức giận dữ: “Làm bậy, năm nay cháu mới 22 tuổi, cháu muốn mẹ cháu chết không nhắm mắt sao?”

Câu nói này làm tim Thịnh Hoàn Hoàn đau nhói, cô đau đến khóc không được.

"Ông hung dữ cái gì, không biết ăn nói hay sao?" Chúc Văn Bội trừng Thịnh Tư Nguyên một cái.

Thịnh Tư Nguyên nhìn Thịnh Hoàn Hoàn sắc mặt tiều tụy thì vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ, cuối cùng dứt khoát buông tay mặc kệ.

Chúc Văn Bội vuốt lưng Thịnh Hoàn Hoàn, lúc này một cái đầu nho nhỏ thò vào từ khe cửa, khi trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì cậu lập tức sải bước chân nhỏ nhắn đi đến.

Chúc Văn Bội nhìn đứa bé giống Lăng Tiêu đến mấy phần này lại không chán ghét nổi, cậu mới ba bốn tuổi nên không hiểu cái gì cả.

"Hoàn Hoàn." Lăng Thiên Vũ đi đến trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn rồi đưa tay năm chặt cổ tay cô: “Đừng khổ sở."

Thịnh Hoàn Hoàn nâng gương mặt tái nhợt lên mà khàn khàn hỏi: “Sao con không về với bà cố?"

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement