Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu (Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng) (FULL)

Sau bữa ăn, Tô Quy vừa để bát xuống thì đã mặt mày xanh mét trừng Lăng Tiêu và Văn Sâm: “Ăn no chưa, ăn no rồi thì đi nhanh lên."

Bà cụ không nói chuyện thay Lăng Tiêu và Văn Sâm nữa mà xoay người tiến vào phòng, vừa đóng cửa lại đã cười trộm: Đã đến tuổi này rồi vẫn thích ghen tuông, thật là đáng yêu!

Lăng Tiêu nhìn ông lão có chòm râu dê trước mắt, không nhanh không chậm nói: “Lão tiên sinh, tôi giao dịch với ông được không?”

Tô Quy khoát tay: “Không hứng thú, đi nhanh lên."

"Nếu ông chịu rời núi thì tôi bảo đảm nửa đời sau vợ chồng hai người sẽ bình yên.

Trước khi đến Thịnh Tư Nguyên đã kể nguyên nhân năm đó Tô Quy lánh đời cho Lăng Tiêu biết, cũng giống như lúc trước Thịnh Tư Nguyên trốn sang nước ngoài.

Năm đó sau khi Tô Quy lánh đời, những lão trung y có chút danh tiếng như Thịnh Tư Nguyên đều bị đồn vào đường cùng hoặc là không dám làm nghề y nữa, cũng có người chạy trốn sang nơi đất khách quê người để được an bình.

'Tô Quy nghe xong thì cười lạnh: “Nhóc con, đừng nói chuyện lớn lối như vậy, cậu còn chưa có bản lĩnh đó."

Lăng Tiêu cười nói: “Những thành thị khác thì tôi không dám hứa chắc, nhưng ở Hải Thành thì Lăng Tiêu này muốn bảo vệ vợ chồng các người là chuyện dễ như trở bàn tay."

"Tôi sẽ mua một mảnh đất cho vợ chồng hai người tiếp tục sống theo cách mình thích, chỉ cần hai người không muốn thì không ai quấy rầy được."

Tô Quy lắc đầu: “Không có hứng thú, tôi vẫn thích núi rừng hơn, hơn nữa tay tôi đã không cầm được châm rồi, cho nên các người đừng lãng phí tâm tư trên người tôi."

Trong mắt Tô Quy đều là hờ hững, giống như coi nhẹ mọi thứ ở thế tục.

"Tô Lão, thời đại khác biệt, người trước kia các người sợ hiện tại chưa chắc còn quyền thế ngập trời, không thể phá vỡ như năm đó."

Đôi mắt đen như chim ưng của Lăng Tiêu nhìn chằm chằm ông lão trước. mặt: “Hiện giờ Trung y đã xuống dốc, chẳng lẽ Tô Lão không đau lòng sao? Bây giờ quốc gia cố ý nâng đỡ, những lang trung lánh đời năm đó hiện tại đã lần lượt ra làm nghề y, chẳng lẽ Tô Lão không muốn cống hiến một phần sức lực giúp Trung y quật khởi?"

Cống hiến một phần sức lực giúp Trung y quật khởi.

Lăng Tiêu chú ý tới khi hắn nói ra câu nói này thì đáy mắt Tô Quy dấy lên một tia kỳ vọng, nhưng rất nhanh lại ảm đạm xuống.

"Tô Lão, rất nhiều người nói trung y không là cái gì, nhưng nguyên nhân chân chính là bởi vì học nghệ không tỉnh, tôi tin thứ được tổ tiên truyền từ đời này đến đời khác là vô giá."

Lăng Tiêu tin rằng Tô Quy rất yêu Trung y, nếu không sẽ không chăm sóc tốt cả sân dược thảo như vậy: “Nhưng người thật sự có được truyền thừa thực sự quá ít, chẳng lẽ Tô Lão cam tâm mang bản lĩnh của mình vào quan tài sao?”

Lúc này Tô Quy trầm mặc thật lâu, cuối cùng bi thương cười: “Cậu không hiểu, trong thời đại này, Trung y muốn quật khởi quá khó, quá khó!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement