Diệp Sâm cau mày, tấm ảnh kia không có dấu vết PS, chẳng lẽ Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn thật sự lên giường rồi?
Không biết qua bao lâu, Lăng Tiêu mới giơ tay lên khép máy tính lại, ánh mắt đầy sát khí nhìn thẳng vào Taisen: “Taisen, anh sẽ hối hận vì lựa chọn của mình."
Lúc này Lăng Tiêu đã biết chuyện xảy ra ở Nam Phi lần này đều do Đường Nguyên Minh gây nên, mà Taisen lựa chọn hợp tác với Đường Nguyên Minh.
Diệp Sâm nhìn Taisen mà lắc đầu, trước kia Lăng Tiêu tha cho Taisen một mạng, nhưng lần này gã chạm đến giới hạn của Lăng Tiêu nên nhất định phải chết.
Taisen đặc biệt bất mãn về thái độ của Lăng Tiêu và Diệp Sâm, gã đứng lên, chống hai tay lên bàn rồi nhìn xuống Lăng Tiêu từ trên cao: “Lăng Gia có vẻ còn chưa thấy rõ cục diện bây giờ."
Taisen nhếch môi lên: “Người đâu, bắt hết chúng lại cho tôi..."
Lời còn chưa nói hết, đầu Taisen đã bị Lăng Tiêu đè lên bàn, nòng súng lạnh như băng chỉa thẳng vào đầu gã.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, đám người căn bản không thấy rõ, mà Taisen cũng không kịp phản ứng, gã không biết Lăng Tiêu làm được bằng cách nào.
Nhưng khi bị nòng súng lạnh như băng đè lên đầu thì Taisen biết mình đã thua, gã không nên trở về, không nên khiêu khích Lăng Tiêu lần nữa.
"Bảo người của anh bỏ súng xuống." Lăng Tiêu bóp chặt cổ Taisen, đầu gối đè lên lưng Taisen, làm gã không động đậy được.
'Taisen sắc mặt trắng bệch ra lệnh: “Bỏ súng xuống trước."
"Đừng để ý tới hắn, nổ súng." Lúc này một giọng nói truyền đến từ đám người.
Ngay sau đó tiếng súng vang lên khắp bốn phía, Taisen bị bắn trúng, Lăng Tiêu kéo gã dậy rồi dùng thân thể gã làm lá chắn mà nhanh chóng phản kích.
Diệp Sâm nâng cái bàn lên cản ở trước người.
Trong nhất thời, tiếng súng vang dội đánh vỡ sự yên tĩnh của vùng biển quốc tế.
Không biết qua bao lâu, khi một tiếng súng cuối cùng vang lên thì tất cả đã yên tĩnh trở lại.
Vô số người nằm xuống, chỉ còn mấy người đang đứng.
"Quay đầu trở về." Diệp Sâm hô to, sau đó lo lắng nhìn Lăng Tiêu: “Còn nữa, khôi phục tín hiệu đi."
Vân Lang, A Ly, Tật Phong trên mặt đất nhao nhao đứng lên, quỳ xuống trước Lăng Tiêu: “Lăng Gia."
Trên người Lăng Tiêu có rất nhiều vết máu, có của hắn, cũng có của người khác, nhưng trên người hắn không có vết đạn bắn.
Vừa rồi do hành động quá mạnh nên hẳn đã kéo rách vết thương trên người.
Lăng Tiêu không nói gì mà khom người nhặt máy tính trên mặt đất lên rồi nói với Diệp Sâm sau lưng: “Lập tức thu xếp máy bay, tôi muốn trở về ngay."
Diệp Sâm gật đầu, lấy điện thoại ra nhìn thì thấy tín hiệu đã khôi phục. Sau khi cúp điện thoại, Diệp Sâm lập tức gọi cho Phùng Việt.
Từ chỗ Phùng Việt, Diệp Sâm biết Thịnh Hoàn Hoàn bị bắt cóc và bị Đường Nguyên Minh cầm tù.
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Sâm nhìn về phía Lăng Tiêu: “Văn Sâm trúng 2 phát súng, Thịnh Hoàn Hoàn bị Đường Nguyên Minh mang đi."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!