Không biết qua bao lâu Thịnh Hoàn Hoàn mới buông tha cho mình, cô vô lực tựa vào vách tường lạnh lẽo, ôm chặt thân thể bị chà xát đỏ bừng rồi từ từ trượt xuống mặt đất.
Thịnh Hoàn Hoàn, không sao, chí ít Lăng Tiêu còn sống!
Hắn nhất định sẽ gấp rút trở về cứu cô, nhất định sẽ...
Lúc này Đường Nguyên Minh đang đứng trong phòng bếp, trong tay vuốt vuốt con dao nhuốm máu, trên gương mặt đẹp trai mang đầy vẻ âm u.
Điện thoại lại vang lên, Đường Nguyên Minh mặc kệ nó reo lên inh ỏi, mặc cho. Lăng Tiêu sốt ruột.
Điện thoại reo hết lần này đến lần khác, từ đầu đến cuối Đường Nguyên Minh vẫn không bắt máy, thẳng đến mấy phút sau mới ngừng lại.
Khi Đường Nguyên Minh nhìn điện thoại đã hoàn toàn tối xuống thì mới nhăn mày lại.
Anh biết Lăng Tiêu sẽ không ngồi chờ chết, xem ra anh phải sớm mang Hoàn Hoàn rời đi.
Đường Nguyên Minh lấy điện thoại của mình ra gọi một cú điện thoại. "Đường tổng." "Lăng Tiêu lên máy bay chưa?" Đường Nguyên Minh hỏi.
Đối phương lập tức trả lời: “Lăng Tiêu đang ngồi trên trực thăng riêng của mình ở Nam Phi."
Đường Nguyên Minh lập tức nói chiếc máy bay, tôi muốn đi Nam Phi."
“Bắn hạ trực thăng, mặt khác tìm cho tôi một
Lăng Tiêu tuyệt đối nghĩ không ra chờ hắn chạy về Hải Thành thì anh đã mang Thịnh Hoàn Hoàn đến Nam Phi.
Chờ anh càn quét xong toàn bộ thế lực của hắn ở Nam Phi thì Lăng Tiêu sẽ chẳng còn là uy hiếp đối với anh nữa.
Còn Hải Thành, Lăng Tiêu muốn thì để hắn cầm đi, Thịnh Hoàn Hoàn ở nơi nào thì nơi đó chính là nhà của anh.
Đường Nguyên Minh còn chưa cúp điện thoại thì cái điện thoại còn lại đã vang lên lần nữa, vẫn là Lăng Tiêu gọi tới.
Đường Nguyên Minh nhìn đồng hồ, lúc này cách cú điện thoại đầu tiên mới có mười một phút thôi.
Đường Nguyên Minh chậm chạp không nghe máy mà lấy một cái vali từ phòng khác ra rồi thu dọn một chút đồ đạc.
Sau khi kéo vali lên, Đường Nguyên Minh mới đưa tay bấm nút nghe, trong giọng nói lười biếng mang đầy châm chọc: “Lăng Tổng, anh thật là kiên nhẫn."
"Để Thịnh Hoàn Hoàn nghe máy." Giọng nói của Lăng Tiêu truyền đến từ điện thoại, khàn khàn nặng nề.
Đường Nguyên Minh cười nói: “Chỉ sợ không tiện lắm, tôi nghĩ hiện tại cô ấy sợ nhất là nghe thấy tiếng nói của anh."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!