Hiện giờ Hoa Hạ có vô số tay đua xuất sắc, có lẽ tương lai thực sự có người vượt qua Lý Tinh Vũ, nhưng người kia tuyệt đối không thể là phụ nữ, huống chỉ còn là hạng người vô danh như Thịnh Hoàn Hoàn.
Theo mọi người thấy, Lý Hưng Hoài đặt hy vọng tiến vào F1 lên người Thịnh Hoàn Hoàn quả thực là nằm mơ giữa ban ngày.
Nhưng hình như họ đã quên, một đoạn video vê một cô gái lái chiếc Bugatti vào tối mấy hôm trước đã làm họ mở rộng tầm mắt...
Thịnh Hoàn Hoàn hẹn Lý Hưng Hoài buổi sáng ngày mai sẽ đến Vũ Yến báo danh, hai người trao đổi số điện thoại.
Sau đó, Thịnh Hoàn Hoàn còn mượn của Lý Hưng Hoài một chiếc xe đua, cô chở Lăng Thiên Vũ và Lăng Kha căng gió trên bãi đua xe Tây thành.
Bởi vì cậu nhóc đang ngồi trên xe nên Thịnh Hoàn Hoàn không dám lái quá nhanh, kết quả bị các tay đua khác chỉ chỉ trỏ trỏ, cười cô “Chỉ có chút kỹ thuật này thì sao có thể bước vào cuộc thi quốc tế?”
Bạch Sương còn chưa rời đi, cũng chỉ vào chiếc xe của Thịnh Hoàn Hoàn vui sướng khi người gặp họa mà nói trước mặt Trần Phỉ Phỉ và đám bạn: “Các người xem tốc độ của cô ta kìa, tôi thấy lần này Thịnh Hoàn Hoàn muốn tự vả mặt mình sưng lên, mọi người chờ xem, tôi cho cô ta biết chút lễ độ."
Nói xong, Trần Phỉ Phỉ liền leo lên xe rồi đuổi theo phía sau Thịnh Hoàn Hoàn.
“Mau xem, Bạch Sương đuổi theo Thịnh Hoàn Hoàn kìa.”
“Haha, có trò hay để xem rồi:
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, rất nhanh Bạch Sương đã đuổi kịp Thịnh Hoàn Hoàn, cũng khiêu khích ấn còi vài lần, còn kéo cửa sổ xe xuống mà hô to: “Thịnh Hoàn Hoàn, có dám đánh cuộc với tôi không?”
Ban đầu Thịnh Hoàn Hoàn không để ý đến cô ra.
Kết quả Bạch Sương càng nói càng quá đáng, cuối cùng còn hô lớn: “Không dám đấu một trận với tôi luôn sao, thế mà dám nói dối là mình từng được Tinh Vũ tiền bối chỉ điểm, Tỉnh Vũ tiền bối nhất định còn lười liếc nhìn thứ tay mơ cặn bã như cô, sao có thể chỉ điểm, cô là vua nói dối, thôi mau mau cút ra khỏi bãi đua xe đi, đừng làm mất mặt xấu hổ ở chỗ này:
Rốt cuộc Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha cũng không thể nhịn được nữa.
Lăng Kha nói: “Xử con nhỏ này đi.” Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Đang có ý này.” Nhưng cô hơi lo lắng mà nhìn về phía Lăng
Thiên Vũ, kết quả cậu nhóc còn hưng phấn giơ năm tay ra hiệu cố lên với cô.
Thịnh Hoàn Hoàn duõi tay xoa xoa mái tóc đen hơi quăn của cậu, sau đó mới ung dung hạ cửa sổ xuống, nhìn về phía Bạch Sương: “Đánh cuộc cái gì?”
Bạch Sương sửng sốt, sau đó nói: “Người thua phải mờii mọi người ở đây ăn gà rán, uống trà sữa, cộng thêm tôm hùm đất.”
Bia và tôm hùm đất mới là tuyệt phối, nhưng uống bia xong thì không thể đua xe, chỉ có thể đổi bia thành trà sữa.
Thịnh Hoàn Hoàn chậm rãi dừng xe.
Bạch Sương cũng dừng lại, ánh mắt tràn ngập khiêu khích: “Thế nào, không dám à?”
Hiện trường có hơn cả trăm tay đua, một ít nhân viên và người yêu thích nghiệp dư đến xem, cộng lại có hơn 300 người, tính mỗi người 150 đồng thì cũng gần 5 vạn.
Chút tiền ấy chỉ như con mũi đối với Thịnh Hoàn Hoàn, không đáng nhắc tới, nhưng lại là con số không nhỏ đối với Bạch Sương.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!