Lúc này Trần Phỉ Phỉ và cha con Vu Quang thật sự không ngờ, bọn họ bận rộn một hồi, kết quả lại chỉ mở đường cho người khác.
Đoàn xe Vũ Yến.
Lý Hưng Hoài cúp điện thoại xong thì hốc mắt đỏ bừng mà nhìn về hướng tài xế: “Lời vừa rồi của anh có thể đại diện cho Lăng tiên sinh không?”
Cái ông quan tâm chưa bao giờ là tiền, mà là đoàn xe Vũ Yến, đó là tâm huyết nửa đời của ông, mộng tưởng cả đời của ông và Lý Tinh Vũ.
Tài xế gật đầu: “Được, không phải thiếu phu nhân của chúng tôi ở chỗ ông sao?”
Lý Hưng Hoài kích động nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, hai mắt đã rươm rướm, ông năm chặt đôi tay Thịnh Hoàn Hoàn không buông: “Cảm ơn cô, cảm ơn cô...”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Tôi là ai, tôi đang ở đâu, ai có thể nói cho tôi biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì không?
Vì sao cô có cảm giác mình bị bán đi?
Lúc này Mã Chí Viễn thấy tình hình không ổn thì lập tức đưa mắt ra hiệu với Roger.
Roger vội dẫn đầu phá rối: “Các người làm xong chưa, gọi điện thoại cần lâu như vậy sao? Khi nào mới đền tiền?”
Trong lòng mọi người đang nghẹn một ngọn lửa, vừa châm lên đã bừng cháy, họ đi theo Roger kéo về hướng Thịnh Hoàn Hoàn và Lý Hưng Hoài.
Mà Mã Chí Viễn thì lui qua một bên, muốn gọi điện thoại cho Vu Quang.
Nhưng Mã Chí Viễn không ngờ chính là, gã vừa lấy điện thoại ra thì đã bị người ta đoạt đi, sau đó trên mặt còn ăn một đấm.
Chỉ một đấm đã làm Mã Chí Viễn ngã xuống. đất. Mà người ra tay chính là Vinson.
Tiếp theo Vinson lại chui vào đám người, kéo Roger ra, Roger muốn phản kháng, Vinson dễ dàng bắt lấy tay của gã rồi vặn một cái.
“A..” Roger phát ra một tiếng hét thảm, tiếp theo bụng bị đạp một chân, đau đớn co ro lại.
Làm xong mọi chuyện, phía sau Thịnh Hoàn Hoàn xuất hiện một bóng đen, anh ta đội mũ lưỡi trai, tóc mái che khuất một bên mắt, khí thế phát ra đủ làm người ta kinh sợ.
Hiện trường trở nên yên tĩnh.
Thật lâu sau mọi người vẫn chưa tỉnh táo lại từ nổi khiếp sợ Vinson mang đến cho họ, võ nghệ của người đàn ông này quá làm người ta chấn động!
Qua một lúc lâu mới có người lớn gan cả giận nói: “Các người có ý gì, là muốn dùng bạo lực giải quyết vấn đề à?”
Lý Hưng Hoài và tài xế thấp giọng nói chuyện với nhau vài câu, lập tức giải thích với mọi người: “Yên tâm, chúng tôi chỉ bắt hai tên phản đồ, hiện tại xin các tay đua và học viên tách ra, tôi bảo đảm một giờ sau sẽ bồi thường tiền hủy hợp đồng và học phí mà các người muốn, không thiếu một đồng.”
Được bảo đảm, rốt cuộc mọi người cũng an tĩnh lại, tự động lui qua một bên, chia làm hai nhóm.
Lý Hưng Hoài nhìn về phía những tay đua, nhìn từng gương mặt quen thuộc kia, ông khàn khàn mở miệng: “Tôi có thể nói với mọi người, Vũ Yến sẽ không ngã xuống, hơn nữa nó sẽ càng ngày càng tốt lên”
Dừng một chút, ông lại nói tiếp: “Tôi biết mấy năm nay là đoàn xe đã làm mọi người chịu thiệt, nếu mọi người muốn đi thì trở về lấy hợp đồng tới, tôi sẽ không làm khó dễ, ngược lại còn chỉ trả một nửa tiền vi phạm hợp đồng để bồi thường”
Mấy năm nay đoàn xe đã xói mòn rất nhiều tay. đua ưu tú, phần lớn những người còn lại đều có kỹ thuật không tốt, đã không còn ai muốn kéo họ đi, cũng họ không có tiền chỉ trả tiền vi phạm hợp đồng nên chỉ có thể miễn cưỡng ở lại Vũ Yến, chờ hợp đồng kết thúc.
Hiện giờ Lý Hưng Hoài đã mở miệng, coi như cũng là một con đường ra cho bọn họ.
Một lát sau, mười mấy tay đua chỉ còn lại hai người, đó là Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng.
Biểu hiện của hai người này ở đoàn xe vẫn luôn không tồi. Bọn họ chọn ở lại làm Lý Hưng Hoài và Cao Dương đều cảm thấy rất bất ngờ.
Lý Hưng Hoài nhìn Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng, hỏi: “Vì sao hai cậu không đi?”
Mao Tuấn đứng dậy, ánh mắt dừng lại trên người Thịnh Hoàn Hoàn: “Hôm qua có người nói muốn trở thành Lý Tinh Vũ thứ hai, muốn dẫn dắt Vũ Yến tìm về huy hoàng ngày xưa, tôi muốn ở lại, nhìn xem cô ấy có năng lực này thật hay không”
Lữ Nguyên Lãng cũng nói: “Thầy ở Vũ Yến rất có thực lực, chỉ thiếu vận may và tài chính, nếu hiện tại vấn đề tài chính đã được giải quyết, còn vận may thì cần nỗ lực, tôi cảm thấy có thể ở lại liều mạng”
Nói xong, Lữ Nguyên Lãng cũng nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Hy vọng cô thật sự có thực lực dẫn dắt Vũ Yến lấy được thành tích tốt ở cuộc thi quốc tế, không phụ lòng chờ mong của đội trưởng Lý và đội trưởng Cao đối với cô.”